ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 143

Cô xoay người, anh chậm rãi mở miệng, “Trước đây tôi cũng từng thích

một cô bạn học.’’

Chử Duy Nhất lập tức quay đầu lại, “Hả?’’

Tống Khinh Dương nhìn vẻ bát quái để lộ trên mặt cô, mơ hồ thở dài

một hơi, Chử Duy Nhất cô thực là làm ký giả lâu rồi! “Không còn sớm nữa,
cô ở tạm chỗ này một đêm, đêm nay ngủ ở phòng ngủ chính, đồ toilet đều
có đủ.’’ Anh không muốn tiếp tục đề tài này cùng cô nữa, đứng dậy về
phòng ngủ thứ hai, đóng cửa, khóa lại!

Khóa lại!

Chử Duy Nhất nghe thấy thanh âm đóng cửa lộp cộp vang lên, cô ngây

ngốc chỗ, không thể tin được.

Anh một người đàn ông ngủ còn khóa cửa? Nghĩ rồi lại nghĩ, Tống

Khinh Dương đang đề phòng cô sao?

Tống Khinh Dương tức giận, là bị Chử Duy Nhất chọc giận. Về một đêm

kia, anh cũng không chợp mắt được.

Chử Duy Nhất uống thuốc hạ sốt rồi nên ngủ không tệ.

Cô nam quả nữ ở cùng một phòng, nam khóa cửa, Chử Duy Nhất đứng

kẹt cửa phòng, lắng nghe bên trong có âm thanh vang lên hay không.

Hồi lâu khách phục cũng không có tiếng gì, cô liền đi vào toilet, vọt vào

tắm qua loa một cái. Cô nhìn kỹ đồ vật của Tống Khinh Dương, không có
dầu gội đầu Thanh Dương, dùng đều là đồ nước ngoài lâu năm.

Chử Duy Nhất nằm trên giường nào, nhưng làm sao cũng không ngủ

được. Giấc ngủ cô vốn cũng không tốt, một chốc rồi tỉnh, hầu như đều có
thể trợn mắt đến hừng đông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.