ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 182

ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI

Dạ Mạn

www.dtv-ebook.com

Chương 21

Đêm khuya vắng người, ngoài cửa sổ thỉnh thoảng có trùng kêu ếch gọi.

Chử Duy Nhất nằm ở trên giường, làm thế nào cũng không ngủ được.

Đại Miêu Miêu đang ngủ ngon giấc bên chân cô, Chử Duy Nhất dùng chân
nhẹ nhàng đụng nó một cái, hoàn toàn không có phản ứng.

Đầu cô toàn là Tống Khinh Dương, Tống Khinh Dương cả!

Chử Duy Nhất ép mình nhanh chóng đi vào giấc ngủ, sáng sớm ngày mai

anh ấy còn muốn đến đón mình nữa. Không! Là ngày mai còn phải đi làm.

Bắt đầu đếm dê.

Chử Duy Nhất từ từ có chút buồn ngủ.

Bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng ồn, cô chợt ngồi dậy, thò

tay bật đèn, nhưng đèn không sáng. Đại Miêu Miêu cũng thức giấc, kêu
“Meo meo – meo meo – “.

Chử Duy Nhất mặc áo khoác đi đến sân.

Ngoài sân hình như có rất nhiều người, có người đang la:”Báo cảnh sát!

Nhanh đi báo cảnh sát!’’

Chử Duy Nhất ngồi ở trên chiếc đu, cô nặng nề thở một hơi dài.

Cuối cùng vẫn phải đến.

Ầm ĩ thẳng đến hai giờ sáng, cảnh sát tới, người mới tản đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.