ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 212

mình, thật là đụng phải số đỏ đấy. Chung quanh tớ không ít người hai
mươi, thậm chí hơn ba mươi tuổi, còn đang xem mắt, sau cùng phải khuất
phục bởi áp lực của cha mẹ mà kết hôn.’’

Chử Duy Nhất thở dài, “Tớ biết rồi. Cậu bận tiếp đi, diệt tuyệt sư thái.’’

Thừa dịp Tiêu Tiêu vẫn chưa đánh trả lại trước, cô nhanh chóng cúp điện
thoại.

Tống Khinh Dương đương nhiên nhìn thấy tin nhắn đó, buổi sáng trên

đất phòng uống nước có nước, anh không cẩn thận trượt té lộn mèo một cái,
kết quả đánh bể cái ly trong tay, tay phải của anh vừa vặn bị cắt phải.

Sau khi đến bệnh viện xử lý, anh lại trở về công ty.

Sở Mặc và anh ở trên hành lang chạm mặt nhau, thăm hỏi đôi chút, rồi

rời đi. Lúc anh ta xoay người đang nói chuyện, “Đúng, hoa hồng, tòa soạn
báo Hoa Tinh – “

Tống Khinh Dương nhớ lại mọi người nói Sở Mặc đang gặp gỡ một

người bạn gái, xem chừng quả thực rất để tâm.

Tòa soạn báo Hoa Tinh, khéo như thế à?

Chử Duy Nhất nhận được một bó hoa hồng to, kiều diễm ướt át, nhất

thời phòng làm việc ồn ào lên, hỏi thẳng anh ta là ai? Đường Vi nhìn trong
trong ngoài ngoài hết một lần cũng chẳng thấy kí tên, chỉ có một câu. “Mỗi
ngày vui vẻ.’’ Đơn giản khiến người ta chắt lưỡi.

Chử Duy Nhất ra vẻ như không biết, cười ha hả.

Đường Vi lặng lẽ hõi, “Là của Tống Khinh Dương tặng à?’’

Chử Duy Nhất nhìn chăm chú màn hình máy tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.