ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 215

Tống Khinh Dương thở dài, “Đói.’’

“Vậy em nấu cơm cho anh?’’Cô đang cẩn thận mà thử, anh sao lại không

làm được.

Tống Khinh Dương nhìn mấy túi hành lí lớn bày đặt trên mặt đất phòng

khách, “Lúc dọn nhà gọi anh.’’

Hai người đi siêu thị trước, rồi đi nhà trọ của Tống Khinh Dương.

Tống Khinh Dương lấy một đôi dép nữ từ tủ giày, của nữ, số 37, đúng

với chân của cô, Chử Duy Nhất mím môi cười.

Lần trước khi cô đến còn mang dép lê của anh.

“Chuẩn bị cho em à?’’ Chử Duy Nhất nói với anh.

Tống Khinh Dương kiêu ngạo nuông chiều mà xách đồ đến phòng bếp.

Trong lòng Chử Duy Nhất ấm áp tràn đầy, tựa như tâm tình khi còn bé mùa
đông ba đến trường đưa cô đôi giày vải.

Tay anh bị thương, lúc này chỉ có thể (đứng) nhìn một bên. Hai món một

canh, một là nấm xào, một là tôm nõn xào hạt ngô, còn có canh rong biển
trứng gà.

Trước khi bắt đầu xào, Tống Khinh Dương cầm đến một chiếc tạp dề.

“Của công ty phát dầu tặng.’’

Chử Duy Nhất một đôi tay ẩm ướt.

Tống Khinh Dương nói một câu, “Anh làm cho.’’

Anh đứng ở phía sau cô buộc nút, Chử Duy Nhất tựa hồ có thể cảm giác

được anh hoàn thành động tác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.