ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 242

Chủ nhiệm lắc đầu, xoay người về phòng làm việc.

Chỉ chốc lát sau, Từ Liễu đi vào, “Rốt cuộc ông làm sao vậy?’’

Chủ nhiệm thở dài, “Trước đây Lý hiệu trưởng giới thiệu Chử Duy Nhất

vào đây, Lý giáo tiếp đó cũng không liên lạc với tôi, tôi chỉ coi như Chử
Duy Nhất này cũng chỉ là kéo người tìm quan hệ.’’

“Chẳng lẽ không đúng à?’’

“Đúng! Lý giáo này cũng không nói, ba Chử Duy Nhất là Chử Sâm của

cục địa chất tỉnh.’’

Vẻ mặt Từ Liễu cứng đờ.

“Cô biết người mới vừa tới tìm cô ấy là ai không? Đó là cháu trai của

Tống gia, bây giờ ông nội cậu ta vẫn còn sống đó.’’ Chủ nhiệm thở dài, quả
nhiên không thể quá coi thường người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.