ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 270

“Kế hoạch gì?” Anh hỏi.

Ánh mắt Chử Duy Nhất ngước lên từ điện thoại di động, cô nhìn anh,

“Tống tổng giám, chuyện phía công việc thuộc về bộ phận, em không tiện
tiết lộ. Xin lỗi!’’ Nói rồi đứng lên, “Em đi tắm.’’

Bơ luôn Tống Khinh Dương ở chỗ đó! Tống Khinh Dương không hiểu!

Chử Duy Nhất tắm nước nóng, tâm tình rầu rĩ hình như đã tốt hơn nhiều.

Dùng khăn lông quấn tóc rồi đứng trước hồ cá, gần đây không biết cá hôn
môi xảy ra chuyện gì mà không hôn nữa!

Cô nghiêm túc nghiên cứu, lẽ nào hai con cá đã qua thời kỳ yêu cuồng

nhiệt, tình cảm phai nhạt, cho nên không hôn nữa sao?

Tống Khinh Dương bất tri bất giác đi tới bên cạnh cô, anh nói một câu

qua loa, “Mang tâm tình công việc về nhà là hành vi rất không sáng suốt.’’

Chử Duy Nhất nghiêng đầu, khẽ liếc anh một cái, nghĩ thầm anh say thật

rồi!

Tống Khinh Dương tới gần cô, cánh tay chạm nhẹ vào cô, Chử Duy Nhất

không động đậy, đột nhiên thấy hai con cá hôn môi. Gương mặt cô hưng
phấn, sát khuôn mặt về phía trước.

Tống Khinh Dương lại bị coi nhẹ, anh suy nghĩ về biện pháp Trác Thiên

mới vừa nói cho.

“Duy Nhất – “anh gọi tên cô, lúc Chử Duy Nhất quay đầu lại, khóe môi

của anh dán lên, tiếp theo ôm lấy cô.

Hai tay nóng rực nâng thắt lưng cô, cách áo ngủ mỏng manh, da thịt cô

nóng rực một vùng, hơi thở mát lạnh xâm nhập vào mỗi một tế bào đang
khuếch trương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.