ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 292

Chử Duy Nhất nhìn thoáng qua cô ấy, cô ấy chỉ vuốt ve bình nước

khoáng trong tay.

Đến khi bọn họ so tài xong mới qua đây, Chử Duy Nhất đưa khăn mặt,

“Uống chút nước đi.’’ Tống Khinh Dương nhận lấy.

Mọi người không dấu vết lướt nhanh qua, “Hôm nay người thua phải

nhận trừng phạt.’’

Tống Khinh Dương cười, “Không thành vấn đề.’’

“Vậy đi thôi. Tang Lạc có đi không?’’

Tang Lạc dịu dàng cười, “Đi chứ. Hiếm khi Tống Khinh Dương mời

khách, sao tớ lại không đi.’’

Bọn họ đi một quán cơm có phòng riêng. Chử Duy Nhất lại không biết

thành phố D có một tiệm cơm như thế. Sân nhà sâu hút, bầu không khí có
vẻ thoải mái. Lác đác chẳng có mấy người khách.

Sau khi mọi người ngồi xuống, vừa gọi món ăn vừa nói chuyện.

Những người bạn của Tống Khinh Dương rất sôi nổi, mãi chẳng thiếu đề

tài. Biết hai người làm cùng một công ty, kinh ngạc nói, ’’Thì ra là tình yêu
nơi văn phòng.’’

Tống Khinh Dương mím môi cười.

Chử Duy Nhất giải thích, “Chúng tôi không cùng một bộ phận.’’

“Ngày thường Tống Khinh Dương như thế nào? Nghiêm túc không?’’

Chử Duy Nhất lúng túng, “Rất bình thường.’’

Tống Khinh Dương khoát tay lên trên ghế của cô, dáng vẻ thảnh thơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.