ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 45

“Tôi ở giao lộ đường cái bên tay phải.’’ Xe Si Thanh Viễn dừng ở đằng

kia, ở trong xe anh đã nhìn thấy cô. Anh hơi híp mắt lại, phóng tầm mắt ra
xa. Cô vẫn giống như trước đây, bước đi thích cúi thấp đầu, cũng không
chú ý phía trước.

Chử Duy Nhất nhìn thấy xe của anh ta, tăng nhanh tốc độ đi tới. “Làm

phiền anh rồi.’’ Cô khẽ mỉm cười.

“Lên xe đi.’’ Si Thanh Viễn liếc mắt qua một bên.

“Không cần đâu, anh vừa mới tan ca, tôi không quấy rầy anh nữa.’’

Tầm mắt Si Thanh Viễn chuyển đến trên mặt cô, “ Dì dặn dò tôi có thời

gian tới thăm em một chút, giờ này đi ăn cơm tối thôi.’’

Lấy mẹ cô ra, Chử Duy Nhất không thể không nghe theo. Cô hơi trầm

mặc một lát, đi về phía bên cạnh, lên xe.

Xe anh rất rộng rãi, sạch sẽ không có một chút tạp vật.

Chử Duy Nhất cảm khái, sao lần này cô về, mọi người cũng biết lái xe cả

rồi.

Đang là lúc tan tầm, trên đường hơi kín. Gió từ trước cửa sổ thổi vào,

Chử Duy Nhất ngửi thấy mùi trên người anh, mùi vị rất tươi mát. Bởi vì
liên quan đến nghề nghiệp, Si Thanh Viễn có phần ưa thích sạch sẽ, xe anh
sạch sẽ kỹ lưỡng.

Chử Duy Nhất nhìn cây cối bên ngoài cửa sổ, mùa hè sắp tới, lá cây ngô

đồng Pháp càng ngày càng dày, mùa hè đi ở chỗ này vừa mát mẻ vừa sảng
khoái. Lúc Chử Duy Nhất học đại học nghe được tin thành phố D có một số
đoạn đường chặt bỏ ngô đồng, lúc đó cô còn rất tiếc hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.