ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 47

Si Thanh Viễn nhìn thoáng qua, lại chọn hai loại, nhưng đều là của Chử

Duy Nhất thích ăn.

Nhân viên cửa hàng rời đi, hai người ngồi mặt đối mặt. Chử Duy Nhất

vuốt vuốt ly nước, trong lòng chuẩn bị nói gì đó. “Lần trước tôi đi thăm mẹ,
mẹ không ở nhà.’’

Si Thanh Viễn giương mắt nhìn về phía cô, nhẹ nhàng lạnh nhạt. “Tôi đi

thành phố S học tập, mới vừa về tuần trước. Sau khi về Ninh Ninh nói với
tôi em đã tới.’’ Ninh Ninh trong miệng anh là em trai mẹ cô sinh sau khi tái
hôn, năm tuổi, vừa bướng bỉnh vừa đáng yêu.

Chử Duy Nhất vừa nghĩ tới Ninh Ninh khóe miệng cũng tràn đầy ý cười,

huyết thống thật sự là kỳ diệu, cho dù đáy lòng cô không có cách nào tiếp
thu sự thực mẹ cô tái hôn, nhưng cô lại không có cách nào giả bộ lạnh lùng
với Ninh Ninh được, thậm chí so với trong tưởng tượng càng thích cậu bé
hơn.

“Cu cậu rất thích búp bê Matryoshka em tặng nó, bảo bối riêng biệt,

cũng không để cho người khác chạm vào. Món đồ chơi tôi mang cho nó
cũng không thấy cu cậu như vậy.’’ Si Thanh Viễn hơi nhếch khóe miệng,
còn có chút bất đắc dĩ.

Chử Duy Nhất nhìn mà ngây ngốc.

Búp bê cô đã mua rất lâu rồi, chỉ là mấy năm nay cô vẫn chưa trở về.

“Có thời gian, có thể đi thăm nó nhiều một chút, Ninh Ninh rất thích em,

dì cũng vẫn rất nhớ em.’’

Chử Duy Nhất bưng ly nước lên, nhìn dòng người như nước chảy ngoài

cửa sổ, không có câu trả lời thuyết phục. Một bữa cơm rất an tĩnh, Si Thanh
Viễn và cô không phải là người nói nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.