ANH TRAI EM GÁI - Trang 39

“Có lẽ em đã quá lời.”
“Anh không nghĩ anh cần một cô bạn gái sao?”
“Có chứ, nhưng tôi chưa tìm được!” Liêu chậm rãi nhả khói; làn khói thuốc
lẩn quất, vòng vèo trước mặt.
“Lương tháng năm ngàn, ở cái đất Trùng Khánh này coi như không đến nỗi
nào, chỉ có điều, hiện vẫn chưa gặp tình yêu đích thực.” Nói xong câu cuối,
anh liếc nhìn cô, mỉm cười.
“Có phải anh sợ các cô gái lừa gạt tình cảm của anh, đến với anh chỉ vì
tiền?”
Liêu nhìn An An, anh thích sự thông minh, thẳng thắn của cô.
“Có thể coi là thế, nhưng cũng còn bởi tôi chưa tìm thấy một người tôi thực
sự thích.”
An An gật đầu, vẻ hiểu biết.
Khi đi được nửa đường, Liêu chợt nghĩ đến câu hỏi đầy ẩn ý của An An
vừa rồi, anh bỗng tiến sát bên cô, đưa tay nắm lấy vai cô. Cô gái quả nhiên
không phản ứng gì, tiếp tục đi. Thỉnh thoảng lại hỏi vài câu, có lúc bỗng
cười phá lên, rất tự nhiên. Cô đi giật lùi trước mặt Liêu, tóc cột cao sau gáy,
má ửng hồng, môi đỏ, rất đáng yêu.
Lần đầu tiên đưa một cô gái thông minh, xinh đẹp về nhà, lúc bước vào
phòng, Liêu cố kiềm nén hồi hộp.
Vào nhà thì Chàng Béo đang lên mạng; nhìn thấy cô gái đi sau Liêu Văn
Đạo, anh ta cũng tỏ ra thông minh, không hỏi nhiều, chỉ mỉm cười gật đầu
thay cho lời chào.
Vừa vào phòng An An đã kêu mệt, muốn đi ngủ.
“Vậy cô nghỉ một lát rồi đi tắm, hôm nay nóng quá!” Liêu vừa đưa cho cô
gái tách trà vừa đưa ra lời khuyên không hẳn là vô tư.
An An nói: “Hay đấy”, sau đó nhảy chân sáo vào nhà tắm.
An An ở trong nhà tắm. An An đang tắm. Liêu cảm thấy tiếng nước chảy
nghe rõ hơn mọi ngày. Tiếng nước ào ào nhắc Liêu trong đó có một mỹ
nhân đang để trần tấm thân trắng như tuyết. Tắm xong, An An bước ra,
thoang thoảng mùi xà phòng thơm. “Đây là phòng ngủ của tôi. Em đi nằm
trước đi.” Liêu Văn Đạo nói, rồi anh đi vào nhà tắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.