ÁNH TRĂNG - Trang 113

“Ở chỗ tớ, cha mẹ ngủ chung trên một giường lớn, tuy có hòa thuận hay

không chưa rõ. Nhưng cứ mỗi sáng mẹ tớ lại mắng “Ông giành chăn hoài
làm giữa đêm là tôi phải dậy,” thì chắc là ổn thôi.”

Cô ấy cười nồng ấm trong lúc nghe tôi nói.

“Cha mẹ cậu thật tuyệt.”
Và tôi mặt không chút thay đổi đáp lại, “Họ chỉ bình thường thôi.”
“Tớ không muốn ở trong phòng phụ nữ lâu quá,” tôi nói rồi mau đi ra

đợi bên ngoài. Thực ra là tôi khó chịu vì mùi nước hoa.

Tôi hỏi Tsukimori đang tìm trên bàn trang điểm: “Phòng bố cậu đâu?”
Không thể nói là tôi không có động cơ riêng.
“Ở ngay đối diện đây thôi.”

Và tôi cũng không chối rằng đây chỉ là cớ để điều tra nhà cô ấy một

mình.

“Chúng ta nên chia nhau ra tìm thì hơn. Để tớ sang đó xem thử.”
Nhưng quả thực là tôi cũng có hảo ý, ít nhất là muốn giúp Tsukimori khi

thấy cô ấy cư xử chín chắn đến vậy.

“Vậy thì tốt quá. Nhưng phòng ông giờ bụi lắm. Mẹ con tớ cứ để vậy từ

khi ông qua đời…” Tsukimori đáp, hơi chút băn khoăn.

“Không sao đâu,” tôi trả lời rồi bước sang phòng đối diện.
Ấn tượng đầu tiên của tôi là nó trông như một thư viện.

Tất cả sách trên một bên tường đều là về kiến trúc, tôi nhận ra nhờ liếc

qua gáy của chúng. Trên bàn làm việc màu bạc là một chồng sách dày cùng
một chiếc PC. Hai bên có hai chiếc điện thoại không dây. Tôi đoán bố
Tsukimori dùng nơi này để làm việc lẫn nghiên cứu.

Đúng như Tsukimori nói, mỗi bước của tôi đều để lại dấu chân trên sàn

vì bụi. Trên khung cửa sổ cũng bám đầy bụi.

Tôi chợt dừng lại. Dường như tôi nghe thấy tiếng gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.