ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 229

được khoảng hơn một tiếng đồng hồ, thời gian nghỉ ngơi giữa giờ vừa trôi
qua không lâu, thì cánh cửa sau lưng Hướng Viễn lặng lẽ mở ra, một nhân
viên phục vụ quýnh quáng đi đến gần một nhân viên tổ chức ngồi trên cô,
ghé sát lại gần, hạ giọng thì thào: “Tiểu Trương, tổ tiếp khách cần gấp năm
bản ghi chép đăng ký, cấp trên bảo cậu photo một bản đem ngay đến cho
họ”.

Cô gái đeo mắt kính tên Tiểu Trương nghe vậy liền trợn tròn mắt than

vãn: “Sao cứ bắt tôi chạy đi chạy lại hoài vậy? Một lúc nữa tổ tư liệu còn
đợi tôi phân phát tư liệu hội nghị mới nữa kìa. Hay là thế này, tôi đưa bảng
biểu danh sách cho cậu, cậu thay tôi đến trung tâm thương vụ photo một
bản đưa đến cho tổ tiếp khách được không?”.

“Nếu được thì tôi còn đến gọi cậu làm quái gì, bên tôi còn có một đống

đồ lưu niệm hội nghị phải gói nữa kìa, giờ phải đi rồi cậu cũng đi nhanh
đi.”

“Phòng làm việc của tổ tiếp khách tận lầu mười tám, tôi không kịp chạy

lên chạy xuống đâu. Cậu gọi hộ tôi một cú điện thoại, tôi photo rồi sẽ để lại
ở phòng thương vụ, bảo bọn họ tự đến mà lấy”.

“Ừ, cậu đi mau đi, nếu không lại chậm mất bây giờ.”

Hướng Viễn nhìn cô gái tên Tiểu Trương trề môi làu bàu vẻ bất mãn,

sau đó rút một bản tư liệu trong túi ra, cuống cuồng như bị bỏng chạy ra
ngoài phòng hội nghị. Ý nghĩ thoáng lướt qua trong đầu Hướng Viễn, tay
chân cũng nhanh nhẹn theo, mấy giây sau cô đã tóm lấy túi xách của mình,
chạy theo ra ngoài một cách thản nhiên.

Hướng Viễn ra khỏi phòng hội nghị rồi thong thả vào nhà vệ sinh, lúc ra

ngoài vừa kịp thấy Tiểu Trương từ trung tâm thương vụ ở lầu bốn chạy về
phòng hội nghị. Đến khi xác định là cánh cửa dày nặng của phòng hội nghị
đã khép lại, Hướng Viễn mới tăng tốc, đi như chạy đến trung tâm thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.