ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 278

“Phó tổng Lý, ông nghĩ thế nào?”, Diệp Khiên trạch hỏi.

Ánh mắt của Phó tổng Lý lướt qua gương mặt Hướng Viễn trong tích

tắc nhưng chỉ thấy cô có vẻ thờ ơ bình thản như thể mình là người ngoài
cuộc. Ông không tìm ra bất cứ điều gì trên gương mặt cô, nên đành lên
tiếng: “Theo tôi thấy thì, chuyện này có liên quan đến tương lai của công
ty, bất đồng cũng không hay, chi bằng báo cáo cho chủ tịch Diệp xem sao”.

Diệp Khiên Trạch cười: “Chuyện này dù có đẩy về phía bố tôi thì tuy

ông cũng bệnh đã lâu nhưng chẳng lẽ lại không hỏi ý ông? Tôi chỉ muốn
biết suy nghĩ của ông thôi”.

Phó tổng Lý do dự hồi lâu mới nói: “Tôi thấy thế này, việc đầu tư nên

thận trọng, huống hồ Giang Nguyên hiện nay cũng mới đi vào quy cũ”.

“Thận trọng không có nghĩa là bảo thủ, dự thảo của tôi đã được nghiên

cứu chứng minh kỹ lưỡng. Nếu chúng ta bỏ qua kế hoạch xây dựng khu
nghỉ mát, xét trên một mức độ nào đó thì đã bỏ qua một cơ hội cực kỳ tốt”
Diệp Bỉnh Văn tỏ vẻ không vui với ý phản đối của Phó tổng Lý.

Diệp Khiên Trạch chưa vội đáp lời vì ý kiến của Phó tổng Lý nằm trong

dự đoán của anh. Anh quay sang nhìn Hướng Viễn ở đầu bàn bên kia:
“Hướng Viễn, cậu thấy thế nào?”.

Hướng Viễn gập tập dự thảo trong tay lại: “Tôi thấy tôi cần phải xem

xét kỹ dự án này rồi mới có tư cách đề xuất ý kiến của mình”.

Câu trả lời này khiến Diệp Khiên Trạch hoàn toàn bất ngờ, Diệp Bỉnh

Văn vốn đã định thiểu số phục tùng đa số cũng tỏ ra sửng sốt. Cuối cùng,
lần thảo luận này đã kết thúc qua loa trong tình trạng không thống nhất
được ý kiến của các vị lãnh đạo.

Tan họp, Diệp Khiên Trạch đến thẳng văn phòng Hướng Viễn. Đóng

cửa lại, anh đến trước bàn cô, hai tay vịn vào mép bàn, hạ giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.