ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 279

“Hướng Viễn, cậu lại kiên quyết bảo vệ mình đến thế à?”.

Hướng Viễn đứng dậy, mắt nhìn thẳng anh: “Tôi không bảo vệ mình, có

điều Phó tổng Lý nói đúng, hai mươi triệu tệ không phải chuyện nhỏ, tôi
thực sự phải xem xét kỹ lưỡng bản dự thảo rồi mới có thể lên tiếng. Hơn
nữa, ở hội nghị đã quyết định rồi, nếu do Quảng Lợi ra mặt làm vụ này thì
vẫn phải giao cho các cổ đông quyết định”.

Diệp Khiên Trạch cúi đầu cười: “Không phải cậu không biết rằng,

Quảng Lợi là do Giang Nguyên trực tiếp điều hành, người thực sự có quyền
quyết định vẫn là bố tôi nhưng người ông tín nhiệm nhất hiện nay là cậu”.

“Cho nên tôi càng không thể để chú Diệp thất vọng”. Hướng Viễn

không hề do dự tiếp lời anh.

“Vậy cậu nhẫn tâm để tôi thất vọng?” Diệp Khiên Trạch khẽ nhíu mày,

Hướng Viễn vô thức tránh né ánh mắt của anh. Anh tiếp tục: “Cậu cũng
biết chú tôi rồi đấy, những chuyện không có lợi cho ông ta liệu có nhiệt tình
thế không? Mấy năm nay ông ta đã có được bao lợi ích từ công ty? Bố tôi
chẳng qua là vì nể tình anh em nên nhắm mắt làm ngơ thôi. Chuyện xây
dựng khu nghỉ mát lần này, cho dù ông ta đề xuất phương án không chỗ
nào chê được thì nói cho cùng cũng là tính toán có lợi cho ông ta”.

Hướng Viễn lạnh nhạt nói: “Khiên Trạch, chú của cậu có mưu tính của

ông ta, chẳng lẽ cậu không có? Cậu có dám nói rằng cậu đang phản đối đề
nghị đó, chứ không phải là phản đối ông ta? Diệp Bỉnh Văn làm vì tiền, còn
cậu thì vì điều gì?”.

“Hướng Viễn, tôi càng lúc càng không hiểu nỗi cậu. Tôi tưởng chúng ta

luôn là bạn thân nhất chứ?”, ánh mắt vốn dịu dàng của Diệp Khiên Trạch
tràn đầy sự ngờ vực.

Hướng Viễn ngồi xuống ghế, cười lạnh: “Đừng có giở những lời này ra

với tôi. Phải, chúng ta là bạn thân nhưng cậu xem tôi là bạn chỉ để làm cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.