ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 387

Hướng Dao và cậu. Đồng thời, cậu bàng hoàng và đau khổ nhận ra rằng,
cho dù ở trong bất kỳ mối quan hệ nào cậu vẫn chỉ ở tầng thấp nhất. Hơn
nữa, cậu cảm thấy mọi người như đang nhắc nhở mình rằng, người không
cùng đẳng cấp ở bên nhau là không hợp lý, không nên như vậy.

Hướng Dao cũng nghĩ như vậy chăng? Đằng Tuấn không thể biết cô gái

xinh đẹp này giống như một đám mây cao vời vợi khiến trái tim cậu bay
bổng, nhưng lại biến hoá khôn lường. Lúc đầu, Đằng Tuấn không biết vì
sao Hướng Dao lại chủ động nói giúp cậu, không biết tại sao cô bổng trở
nên gần gũi với mình như vậy, không biết vì sao cô có thể phớt lờ cậu một
thời gian dài, rồi đột ngột khoác tay cậu xuất hiện ở hôn lễ của chị mình,
không biết tại sao sau khi cậu điên cuồng vui sướng vì ngỡ đã có được trái
tim cô thì cô lại lần nữa trở nên thoắt ẩn thoắt hiện? Chẳng lẽ, tất cả những
chuyện này chỉ là vì cô là em gái của Giám đốc Hướng, còn cậu chỉ là một
anh bảo vệ nhỏ bé?

Đằng Tuấn hiếm khi có tâm sự như vậy. Hôm nay, cậu dọn dẹp sạch sẽ

khoảng đất có diện tích không lớn này mà phải dùng gấp đôi thời gian, khi
bỏ chổi xuống, cậu nghe thấy trưởng ca trực cổng chạy từ xa đến, nói:
“Đằng Tuấn, phòng nhân sự bảo cậu đến đó một lúc, có việc!”.

Trái tim Đằng Tuấn như ngừng đập, như thang máy mất điện đang rơi

xuống thật nhanh. Cậu đến Giang Nguyên đã hơn hai năm, chỉ đến phòng
nhân sự một lần duy nhất, đó là ngày đầu tiên đến trình diện, Đằng Vân đưa
cậu đến làm thủ tục. Không chỉ cậu mà tất cả những công nhân và bảo vệ
quèn đều hiếm có cơ hội đến phòng đó, có chuyện gì cần thì cấp trên sẽ
trao đổi với đội trưởng các ca trực. Một tên tiểu tốt như cậu, vô duyên vô
cớ “được” mời đến phòng nhân sự thì thường chỉ có một lý do – bị đuổi
việc.

“Đi mau đi, còn đứng đó làm gì?”, đội trưởng giục giã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.