ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 430

Hướng Viễn không hề tức giận, cô nói tiếp: “Ảo tưởng hay không thì

chúng ta cứ đợi xem”.

Cuối cùng, phương án xử lý việc ẩu đả không thể có được kết quả qua

cuộc họp lần này, mọi người khăng khăng giữ ý kiến của mình khiến Diệp
Khiên Trạch bất lực đành tuyên bố giải tán.

Hướng Viễn ra khỏi phòng họp, Đằng Vân đã đợi ở văn phòng cô.

“Thế nào rồi?”, Đằng Vân hỏi.

Hướng Viễn nhún vai, đáp: “Cũng khá giống tôi dự đoán, có điều mượn

danh nghĩa cuộc hợp này để nói ra cũng đươc rồi, không gấp được”.

“Tại sao không hỏi tôi chuyện em trai anh thế nào?”, Hướng Viễn

nhướn mày hỏi.

Nụ cười Đằng Vân có phần cay đắng, anh nói: “Hướng Viễn, nếu cô đã

mượn việc đánh nhau này để đề xuất việc kia mà lỡ không thành thì thôi,
còn một khi đã muốn khai đai với đám nguyên lão đó thì Đằng Tuấn cũng
không thể ở lại được. Cô bắt buộc phải cân bằng áp lực mọi măt, điểm này
tôi và cô đều hiểu rõ”.

Hướng Viễn thở dài đáp: “Đằng Tuấn là cậu bé tốt. Hôm nay, Khiên

Trạch đã mở một lối đi cho tôi, chỉ cần tôi không lên tiếng thì cậu ấy có thể
ở lại”.

“Nó không đi thì đám nguyên lão đó cũng không đi được. Thôi bỏ đi, nó

có phần cảm tính thái quá, cũng nên nhận một bài học để đời. Huống hồ, A
Tuấn vẫn còn trẻ, cho dù rời khỏi Giang Nguyên thì con đường sau này vẫn
còn dài.”

“Anh lại đến khuyên tôi à? Đằng Vân, trái tim người ta không phải từ

sắt thép mà ra, cậu ta là em họ của anh, trong lòng anh còn đau buồn hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.