ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 483

lòng càng tăng. Anh nhớ nhung sự dịu dàng khi buổi tối Hướng Viễn về trễ,
nằm lặng lẽ bên cạnh, dựa vào lưng anh, nhớ lúc mình nhẹ nhàng xoa bóp
bờ vai cô, cô nheo mắt, tinh nghịch như một con cáo đang mỉm cười.

Hướng Viễn tuy lạnh lùng với mọi người, nhưng bên cạnh anh hơi ấm

đó lại là chân thực.

Hôm khai trương khu nghỉ mát, Diệp Khiên Trạch quyết định sẽ thoả

hiệp với Hướng Viễn, anh không muốn làm căng với cô nữa. Tuy sự thoả
hiệp của anh không phải vì đã thay đổi tư tưởng mà vì nguyên tắc không
quan trọng bằng người ấy.

Nhưng đêm đó, Hướng Viễn tỏ ra rất kỳ quặc, sau khi vào nhà vệ sinh

đã biến mất một lúc lâu. Diệp Khiên Trạch cứ lo Hướng Viễn xảy ra chuyện
nhưng cô không có ở đó, Đằng Vân cũng bỏ đi từ lâu, anh phải đón tiếp
khách khứa, lại không có phép phân thân nên đành bảo Diệp Quân đi xem
thế nào. Khó khăn lắm cô mới quay lại, nói rằng vòi nước trong nhà vệ sinh
bị hỏng, suýt nữa làm ướt hết cả người, lại lo mình sẽ bị cảm lạnh nên chỉ
tiếp đón khách khứa qua loa, tiễn vài người khách quan trọng ra về rồi cô
cũng rời khỏi đó.

Đêm ấy, Diệp Khiên Trạch muốn thay đổi tư thế ngủ quay lưng vào

nhau của hai vợ chồng dạo gần đây, chủ động vòng ôm lấy Hướng Viễn từ
phía sau nhưng cô lại cứng đờ người rồi quay đầu lại, tay giữ cổ áo ngủ và
nói: “Xin lỗi, em hơi mệt.”

Đối với sự mệt mỏi của Hướng Viễn, Diệp Khiên Trạch không thể nói

gì hơn. Sau khi khu nghỉ mát mở cửa, cô vừa phải kiêm nhiệm quản lý
Giang Nguyên, lại không thể giao khu nghỉ mát cho người khác khi mọi
việc chỉ mới bắt đầu, vừa phải đi công tác liên tục nên bận đến nỗi thỉnh
thoảng cũng phải ở lại khu nghỉ mát. Diệp Khiên Trạch cũng nghe nói đến
lời đồn đại về xu hướng tình dục của Đằng Vân nên cũng chưa bao giờ nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.