ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 500

hay là sự hổ thẹn? Nếu đó thật sự là hổ thẹn thì cồ đã nợ Diệp Quân điều
gì? Có những tâm sự mà cậu chưa hề nói ra miệng, cồ càng không thể hỏi
nhưng vẫn cảm nhận được.

Quả nhiên, tâm trạng vui vẻ của Diệp Quân đã biến mất hoàn toàn khi

nghe Hướng Viễn vô tình cố ý nhắc đến chuyện này, cậu nói với vẻ bức
xúc: "Chị bảo họ không cần lo cho em, còn nữa, chị... chị càng không nên
lo".

"Không lo chuyện của em nữa chứ gì? Câu này em nói rồi, chị nhớ. Bây

giờ bản thân em đã có chủ ý thì chị cũng không lo được", Hướng Viễn nói
gọn lỏn.

Thực ra Diệp Quân muốn nói là, không phải em không muốn được chị

lo mà chỉ vì không muốn chị lo với thân phận là chị dâu.

Đương nhiên, cậu không thề bày tỏ câu nói này ra được. Giọng Hướng

Viễn lạnh dần khiến cậu lại nhớ đến chuyện mình tự ý xin đến phân cục
thành Nam, trong lòng lại thấy ngượng ngùng nên vội vã chuyển chủ đề:
"Người trong công ty mọi người đều hòa đồng. Lúc đánh bóng cỏ vẻ hung
hăng nhưng thực ra ai cũng tốt cả".

Hướng Viễn biết cậu nói đến mấy người vừa đánh bóng với mình bèn

thầm cười sự ngân thơ của cậu. Lúc đó, mấy người đó không biết thân phận
của cậu, khi biết rồi thì cố ý gần gũi, đó có phải là tình bạn hay không? Nếu
không phải vậy thì bên đội bóng của khu nghỉ mát không chỉ có mình cậu,
sao không thấy họ tìm cách tiếp cận người khác? Có điều cô không muốn
nói những điều này với cậu mà chỉ bảo: "Em nhìn ai mà chả thấy họ dễ gần,
ngoại trừ chị ra".

Thấy Diệp Quân cười với vẻ ngượng ngùng, cô mới nói một cách

nghiêm túc: "Còn nữa, thế nào là "cồng ty mọi người"? Sao em nói giống
ông anh của em thế? Chẳng lẽ Giang Nguyên không có phần em? Em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.