ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 542

khắc, cũng có nghĩa là cùng lúc với việc Giang Nguyên uống vị thuốc cứu
mạng này thi về lâu dài cũng sẽ rất thiệt thòi.

Hướng Viễn không thể chỉ trích Thẩm Cư An tát nước theo mưa bởi anh

vốn là một người đạt lợi ích lên trên hết. Nếu đổi lại là cô thì cũng cao
thượng được đâu? Huống hồ Thẩm Cư An nói cũng đúng. Nếu thật sự
không còn cách nào khác thì cô chỉ còn cách mở miệng cầu viện Trương
Thiên Nhiên, lợi dụng khoản tiền vốn đó để nhận công trình gói thầu bên
ngoài của Thẩm Cư An để qua được cơn hoạn nạn này, về sau này thế nào
thì cũng phải sống được rồi mới suy xét được. Hướng Viễn không nhắc đến
chuyện này với Diệp Quân vì chưa đến cửa ải cuối cùng nguy hiểm nhất
mà cô lại không cam tâm để sự việc tệ đến mức ấy.

"Về nhà với em đi, Hướng Viễn. Chỉ cần mặt trời ngày mai vẫn mọc thì

sẽ không có cái hố nào ta không nhảy qua được." Diệp Quân biết lời mình
nói sáo rỗng vô cùng trong cảnh khó khăn này nhưng cậu cũng chỉ biết an
ủi như thế.

Cuối cùng, Hướng Viễn đã ăn xong cơm, cô hỏi: "Đúng rồi, anh của em

đâu?".

"Mấy hôm nay anh đều ở trong bệnh viện vì nếu xảy ra chuyện như vậy,

không ai ở cạnh bố thì cũng không ổn." Diệp Quân nói rồi bổ sung thêm:
"Anh cũng lo cho chị lắm. Chị muốn yên tĩnh cũng đâu cần ở trong văn
phòng tối tăm này. về nhà em sẽ không làm phiền chị đâu, chỉ có điều lâu
quá không về nhà ở, mọi người lại đi hết, em cứ thấy khó chịu thế nào ấy".

Trên đường đưa Hướng Viễn đưa Diệp Quân về nhà, Hướng Viễn đã

thấy xe của Mạc Kiến Quốc. Lúc hai xe đi lướt qua nhau, Mạc Kiến quốc
còn quay kính xe xuống, cười tít mắt chào một tiếng.

Vào đến nhà, quả nhiên Diệp Khiên Trạch đã ở nhà. Anh đang ngồi trên

salon, vẻ mặt mệt mỏi, hai cốc trà trước mặt vẫn bốc khói nghi ngút, hiển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.