ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 239

ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN

Độc Mộc Châu

www.dtv-ebook.com

Chương 15: Trăng Tàn

1 – Cuối cùng tôi đã hiểu, tất cả buồn vui đều chỉ là tàn tro của một

mình tôi.

Tôi luôn nghĩ rằng tôi sẽ ở bên mọi người mãi mãi. Mọi người sẽ lắng

nghe niềm vui và nỗi buồn của tôi.

Nhưng không ngờ những gì tôi nhận được là những điều không thể

ngờ tới và sự chia rẽ ác ý của nhiều người như vậy. Những sai lầm và hiểu
lầm này khiến chúng ta dần dần xa cách.

Cuối cùng tôi đã hiểu, tất cả buồn vui đều chỉ là tàn tro của một mình

tôi. Trên thế gian có biết bao con đường nhưng từ đầu đến cuối tôi chỉ có
thể lủi thủi một mình.

Tối hôm ấy, tôi gần như xóa đi tất cả ảnh chụp chung với Cố Từ Viễn

và Quân Lương trong album đến tê liệt. Mỗi lần nhấn chuột, cảm giác
dường như cơ thể bị mất đi một chút gì đó…

Thời gian này Đường Nguyên Nguyên trở nên rất ôn hòa. Dường như

tất cả những chỗ mà cô ấy thấy chướng mắt trước đây đều tan biến, thậm
chí cô ấy còn chủ động hẹn tôi:

- Tống Sơ Vi, cuối tuần cậu có thời gian không? Cùng mình đi làm

một phẫu thuật nhỏ?

Tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy, bỗng chốc không biết phải phản ứng thế

nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.