ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 130

- Hứ, cô ta có xấu đến đâu cũng không xấu hơn khủng long. Khủng

long cũng không dọa được mình, cô ta có thể dọa được mình sao?

Nếu nói trong cuộc đời có chuyện gì khiến tôi ân hận nhất thì với tính

khí hay kêu ca của tôi chắc chắn sẽ cằn nhằn đủ thứ chuyện nhưng tuyệt
đối sẽ không bao gồm chuyện xảy ra sau khi chúng tôi rời khỏi trung tâm
mua sắm.

Phải đợi đến khi tự mình trải qua tôi mới hiểu thì ra trên đời này,

chuyện khiến người ta buồn nhất là chuyện không nói ra được, cũng không
viết ra được.

Lâm Mộ Sắc gợi ý:

- Gọi bạn trai của cậu cùng đi ăn, thêm một người càng vui.

Một kẻ đầu đất như tôi không nghĩ ngợi nhiều, không nói thêm một lời

mà rút ngay điện thoại gọi cho Cố Từ Viễn.

Tôi luôn tin rằng lúc ấy Lâm Mộ Sắc không hề có ác ý.

Tôi luôn tin rằng khi đưa ra lời đề nghị ấy, suy nghĩ của cô ấy rất trong

sáng.

Giống như tất cả mọi sinh mệnh, lúc mới bắt đầu đều trong sáng

không tỳ vết. Không phải chúng ta vừa mới sinh ra đã hiểu sự hiểm ác của
xã hội, sự bất công của vận mệnh, sự hủ lậu của nhân tính. Nhưng lúc nào
thời gian cũng tô thêm những vết nhơ lên những trang giấy trắng xóa.

Sau khi cúp máy, tôi ra hiệu OK với cô ta. Cô ta nhìn tôi khẽ nhếch

mép cười.

Vốn dĩ chỉ là ăn cơm mà thôi, nào ngờ ăn mãi, ăn mãi rồi quay sang

uống rượu. Nhìn Lâm Mộ Sắc ngửa đầu uống ừng ực một cái, tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.