ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 323

CHƯƠNG 17

T

ôi đâ ̣u lên cây sào trước cửa sổ phòng Rachel. Trời đã khuya,

nhưng nhỏ vẫn chưa ngủ. Nhỏ đang nằm trên giường đo ̣c sách, kê đầu lên
vài cái gối.

Tôi đâ ̣p cánh nhè nhe ̣ lên cửa kı́nh.
<Rachel!>
Nhỏ nhổm dâ ̣y. Cuốn sách văng xuống đất. Nhỏ nhảy khỏi giường,

cha ̣y la ̣i cửa sổ và mở tung ra.

“Tobias hả?”
<Ít nhiều là mı̀nh đây,> tôi chua chát nói. Nhỏ toan ôm lấy tôi, vòng

tay nhỏ sơ ̣t qua người tôi. Nhưng rồi nhỏ nhâ ̣n ra rằng điều đó không thể
đươ ̣c. Chim đươ ̣c cấu ta ̣o không phải để người ôm.

“Bồ ổn chứ? Bo ̣n mı̀nh sơ ̣ lắm. Cassie nói bồ có thể bi ̣ giết hay gı̀ đó.

Đủ thứ chuyê ̣n có thể xảy ra. Anh Jake rất buồn.”

<Mı̀nh ổn mà,> tôi đáp và nhảy lên cái tủ sâ ̣p.
Rồi, khi biết chắc tôi không sao, nhỏ bắt đầu nổi khùng. Tôi cười

thầm. Thế mới đúng là Rachel.

“Tobias, bồ ấm đầu hay sao vâ ̣y? Bồ đi đâu mất biê ̣t làm bo ̣n mı̀nh lo

sốt vó mấy ngày nay, hả?”

<Chuyê ̣n này khó giải thı́ch lắm> tôi nói. < Mı̀nh nghı̃ là… con diều

hâu hı̀nh như đã thắng đươ ̣c mı̀nh. Cũng không hẳn là thế. Ý mı̀nh là… bản
năng của con diều hâu… ma ̣nh lắm.> Tôi kể cho nhỏ nghe về vu ̣ giết mồi
đầu tiên của tôi, về nỗi khiếp hãi của tôi lúc đó.

Tôi chẳng biết tôi mong đơ ̣i Rachel phản ứng ra sao. Nhỏ cố ra vẻ

thông cảm, nhưng tôi vẫn thấy chuyê ̣n đó làm nhỏ nhờm gớm.

<Mı̀nh đã mất tự chủ> tôi thú nhâ ̣n. <Mấy ngày qua mı̀nh sống như

mô ̣t con diều hâu thứ thiê ̣t. Lúc nào cũng hê ̣t như diều hâu. Mı̀nh nghı̃ mı̀nh
đã bắt đầu quên… chı́nh mı̀nh. Và khi mı̀nh bắt đầu mất cảm xúc của loài
người thı̀ chuyê ̣n đó diễn ra.>

“Chuyê ̣n gı̀ vâ ̣y?” Nhỏ cha ̣y ra kiểm tra cửa, ngó xem mấy đứa em có

quanh quẩn đâu đó không. Tôi thı̀ rõ ngôi nhà của nhỏ hoàn toàn tı̃nh lă ̣ng.

“Có chuyê ̣n gı̀ hả Tobias?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.