ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 107

Tôi lă ̣p la ̣i.

“Ờ, cô chắc nó không sao đâu.”
Cô ấy cũng “chắc” cỡ như tôi là cùng. Nhưng tôi biết làm sao đây?

Kế hoa ̣ch là phải tấn công Vũng Yeerk và giải thoát anh Tom. Cassie đến
trường chờ sẵn hổng biết chừng?

Có thể lắm…
Tôi có mô ̣t linh cảm rất xấu khi phóng xe đa ̣p đến trường. Tôi cất xe

mé bên kia đường theo đúng kế hoa ̣ch rồi nhâ ̣p bo ̣n với Marco và Rachel.

“Cassie mất tı́ch,” tôi thông báo. “Tobias đâu?”
Rachel đưa tay chı̉ lên trời. Mă ̣t trời đang lă ̣n nhanh, nhưng tôi vẫn có

thể thấy thằng Tobias đang lươ ̣n lòng vòng trên trời.

“Nó mắc chứng gı̀ vâ ̣y?” tôi nổi qua ̣u. “Nó chı̉ biến hı̀nh đươ ̣c hai

tiếng mà bo ̣n mı̀nh đâu biết vu ̣ đó sẽ kéo dài bao lâu.”

“Có lẽ bo ̣n mı̀nh phải hoãn la ̣i đến khi nào biết Cassie gă ̣p chuyê ̣n

gı̀,” Rachel đề nghi ̣.

“Hay là nó sơ ̣ quá,” Marco nói. “Tớ cũng còn sơ ̣ nè.”
“Có thể,” tôi đồng ý, mă ̣c dù thấy ngờ ngơ ̣.
Người ta nói chı̉ ra trâ ̣n mới biết ai gan ai hèn. Tôi hy vo ̣ng mı̀nh

không phải là thằng hèn. Nhưng sự thâ ̣t trước mắt là miê ̣ng tôi đắng nghét
và tim dô ̣ng thı̀nh thi ̣ch.

Tobias sà xuống và đâ ̣u trên vai Rachel. Tôi hơi nga ̣c nhiên mô ̣t chút.

Sao Tobias la ̣i đâ ̣u lên vai Rachel? Mà nhỏ này cũng không có vẻ gı̀ là khó
chi ̣u, la ̣i còn khẽ co ̣ đầu vào Tobias nữa.

<Có làm gı̀ nữa không?> Tobias hỏi.
Mới mở đầu đã xui xẻo. Linh cảm xấu làm bu ̣ng tôi cứ thót la ̣i. Cassie

mất tı́ch, còn thằng Tobias chưa chi đã biến hı̀nh.


Cả bo ̣n đổ dồn mắt về phı́a tôi, chờ mô ̣t câu quyết đi ̣nh.
“Kê ̣, tới luôn đi!” tôi nói.
Ban đêm, cổng trường luôn khóa chă ̣t. Nhưng Marco đã chăm sóc cái

“chuyê ̣n nhỏ” này. Nó biết mô ̣t cửa sổ ở phòng thı́ nghiê ̣m khoa ho ̣c không
bi ̣ khóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.