ai. Chẳng có ai hết!
Đô ̣t nhiên hai con mắt bò sát của tôi lồi ra và phı̀nh tướng y như hai trái
banh. Thế giới xung quanh bi ̣ vỡ vu ̣n thành hàng ngàn hı̀nh ảnh nhỏ xı́u. Tôi
có đôi mắt kép của mô ̣t con ruồi!
Tôi co rút le ̣ tới mức các góc phòng dường như cha ̣y vùn vu ̣t ra xa. Thớ
gỗ rô ̣ng ra, màu nha ̣t màu thẫm phân tách rõ rê ̣t. Các vết nứt giữa những
phiến gỗ trở nên rô ̣ng rinh như những đường hào.
Và rồi, thót mô ̣t cái như thể mắc ói, tôi nhâ ̣n ra mı̀nh đã ngưng co rút.
Mà la ̣i bắt đầu lớn lên.
Thớ gỗ nhỏ la ̣i. Những vết nứt co la ̣i. Và tôi lớn lên, lớn lên, lớn lên
nữa!
Hai cái chân mới của tôi biến mất tiêu. Bây giờ tôi chı̉ còn bốn chân.
Bốn cái chân mỗi lúc mô ̣t dày lên, cao lên, dày lên và cao lên!
<Ôi, ai cứu tôi với!>
Kring! Kring! Những chiếc lò xo của nê ̣m giường kêu lên dưới tấm thân
nă ̣ng nề của tôi. Tôi lớn quá khuôn khổ căn phòng. Thâ ̣m chı́ còn bự hơn
con cá sấu nữa. Những giá sách của tôi rớt liểng xiểng. Cái bàn ho ̣c của
tôi đâm sầm vô tường. Những tia lửa lóe lên từ chiếc computer và màn
hı̀nh tối om.
Tôi đã lớn tới mức phải cân bằng tấn chứ không thể bằng kı́lo nữa.
Trong căn phòng ngủ nhỏ bé của mı̀nh, tôi đang biến thành mô ̣t con voi
châu Phi to bư ̣.
C-r-r-r-r-rắc rắc-!
<Ồ không,> tôi thầm nói.
Tôi có thể cảm thấy sàn nhà đang su ̣t xuống dưới tro ̣ng lươ ̣ng không thể
tin nổi của tôi. Cái đầu của tôi vút lên đu ̣ng trần nhà.
R-r-u ̣-u ̣-Ụ-P!
Mô ̣t tiếng gỗ bi ̣ vă ̣n ma ̣nh, và sàn nhà sâ ̣p xuống.
Mô ̣t cú rơi choáng váng! Và…
C-r-r-a BỤP!
Đô ̣t nhiên, tôi thấy mı̀nh ở trong nhà bếp.