Lão Chapman xua xua tay. “Thầy chı̉ muốn nói chuyê ̣n với mô ̣t nhân vâ ̣t
nổi tiếng thôi mà.”
Tôi ngồi xuống, nhưng vẫn thấy căng thẳng và sẵn sàng bâ ̣t dâ ̣y khi có
chuyê ̣n. Lão có nghi ngờ gı̀ không nhı̉? Liê ̣u lão có khám phá đươ ̣c rằng tôi
không hề té xuống vũng cá sấu mô ̣t cách tự nhiên? Liê ̣u lão có khám phá
đươ ̣c rằng tôi chı́nh là con cá sấu đã cõng thằng nhóc tới chỗ an toàn?
Nếu lão đoán ra thı̀ coi như tôi rồi đời…
“Thế đấy.”
“Thế đấy,” tôi nói theo.
“Bữa qua là mô ̣t ngày kỳ quă ̣c đối với em, đúng không?” lão Chapman
nói.
“Thưa thầy, vâng.”
“Em may mắn thiê ̣t đó. Những hai lần lâ ̣n.”
“Vâng, nhưng theo như em thấy thı̀ em xui xẻo tới hai lần liền đấy a ̣.”
Lão gâ ̣t đầu như thể tôi vừa nói ra điều gı̀ sâu sắc lắm. “Không bi ̣
thương gı̀ hết chứ?”
Tôi lắc đầu. “Không a ̣.”
“Kỳ diê ̣u thiê ̣t,” lão nói, rồi nheo hai mắt la ̣i và nhı̀n chằm chằm vô tôi
mô ̣t cách nghiêm nghi ̣. “Rachel. Ho ̣c kỳ rồi điểm số của em có sa sút đấy.
Không nhiều lắm, nhưng các thầy cô giáo của em nghı̃ rằng em không
chuyên cần như trước.”
“Em vẫn đa ̣t ha ̣ng A mà,” tôi phân trần.
“Chı̉ vừa đủ đa ̣t thôi.”
Tôi ngo ̣ nguâ ̣y trên ghế. Khùng thiê ̣t đó. Tôi không biết chắc có phải tôi
đang bi ̣ tra hỏi bởi mô ̣t tên Cho-mươ ̣n-xác nguy hiểm đã nghi ngờ căn
cước thâ ̣t của tôi hay là tôi chı̉ đang bi ̣ mô ̣t ông hiê ̣u phó lên lớp vı̀ chuyê ̣n
điểm số thôi đây.
“Đời sống của em gần đây có gı̀ thay đổi không vâ ̣y?”
Tôi xém nuốt phải lưỡi mı̀nh. Có gı̀ thay đổi không á?
“Ừm… khôô…” tôi ấp úng. “Không có gı̀ thay đổi lớn a ̣.”
Lão Chapman mı̉m cười ra vẻ hiểu biết. “Ba me ̣ em đã ly hôn, đúng
không nhı̉? Và ba em đã do ̣n đi xa?”