Trong phòng khách dưới nhà, Jake bâ ̣t tivi và đút cuô ̣n băng video
vào.
“Chı̉ là mô ̣t đoa ̣n tin ngắn thôi,” Jake giới thiê ̣u, và trên màn hı̀nh hiê ̣n
ra mô ̣t ông già vâ ̣n đồ tắm đang cầm mô ̣t mảnh gı̀ như thể bằng kim loa ̣i.
“Phải quan tâm cả đến các bố già lông lá nữa sao? Lẽ ra các bố nên
vâ ̣n áo sơ mi cho li ̣ch sự.” Marco bı̀nh luâ ̣n.
“Ông già này nói ổng đã tı̀m thấy cái miểng đó trên bãi biển. Nó bi ̣
sóng đánh gia ̣t vào bờ trong trâ ̣n bão vài ngày trước. Nhı̀n kỹ mà coi.”
Camera tâ ̣p trung vào cái vâ ̣t trông như mô ̣t mảnh kim loa ̣i có mép
lởm chởm, dài cỡ sáu tấc, rô ̣ng cỡ ba tấc. Lúc máy vào câ ̣n cảnh, tôi nhı̀n
thấy cái gı̀ như thể những chữ viết. Chı̉ có điều chúng không giống bất kỳ
loa ̣i chữ nào mà tôi từng biết.
Bây giờ đến cảnh người phu ̣ nữ thực hiê ̣n cuô ̣c phỏng vấn mı̉m cười
và rồi trắng xoá. Jake tắt đầu máy.
“À há... vâ ̣y là sao?” Marco thúc giu ̣c.
Jake thở dài. “Cái đêm ông hoàng Andalite ha ̣ cánh, khi mı̀nh vô trong
phi thuyền của ổng để lấy cái hô ̣p chứa quyền năng biến hı̀nh, mı̀nh có thấy
những chữ viết.”
Tôi cảm thấy hơi la ̣nh bò do ̣c sau gáy.
“Mı̀nh có thể lầm, mı̀nh muốn nói mı̀nh không phải là chuyên gia,”
Jake nói. “Nhưng mı̀nh nghı̃ chúng cùng kiểu chữ trên cái miểng kia.”
Đô ̣t nhiên chẳng ai cười nữa. Kể cả Marco.
“Mı̀nh nghı̃ cái vâ ̣t bi ̣ sóng đánh gia ̣t vô bờ kia là mảnh của mô ̣t phi
thuyền Andalite.” Jake kết luâ ̣n.
Đô ̣t nhiên, không hề đươ ̣c báo trước, tôi cảm thấy mă ̣t đất cuô ̣n xoáy
dưới chân. Tôi té ngửa ra sau, không ki ̣p thấy Jake giang tay đỡ trước khi
lưng tôi đâ ̣p xuống thảm.