Marco bắt đầu trôi đi. <Câ ̣u ấy đang mất máu,> tôi hốt hoảng. <Có
thể bi ̣ xı̉u đấy. Marco, hoàn hı̀nh ngay đi!>
Ba đứa chúng tôi quây xung quanh câ ̣u ta, còn Tobias liê ̣ng trên đầu
và ở bên ca ̣nh con cá voi lưng gù tổ chảng.
Rồi Marco bắt đầu biến đổi. Hai cánh tay mo ̣c ra từ chỗ các chân
chèo. Cái mă ̣t be ̣t la ̣i, cái mồm cá heo rô ̣ng hoác rút ngắn thành đôi môi
của chı́nh Marco. Da chuyển la ̣i thành màu hồng và bô ̣ đồ biến hı̀nh xuất
hiê ̣n.
Cái đuôi bi ̣ thương xẻ làm đôi. Từ hai bên hiê ̣n ra các ngón chân.
Những ngón chân người.
<Thành công rồi!>
“Ờ, mı̀nh thành công rồi. Và giờ thı̀ mı̀nh sắp… chı̀m nghı̉m!”
<Nè,> tôi nói và bơi sát bên câ ̣u ta. <Bám chă ̣t vào mı̀nh.>
Marco bı́u chă ̣t lấy lưng tôi và tôi nâng câ ̣u ta lên khỏi mă ̣t nước.
Lúc ấy tôi để ý thấy có cái gı̀ là la ̣. Như thể biển cả đang trỗi dâ ̣y và
dâng lên phı́a tôi.
Không phải. Đó chı́nh là con cá voi lưng gù. Nó đã lă ̣n xuống bên
dưới bo ̣n tôi và đang từ từ, từ từ trồi lên mă ̣t nước.
<Coi kı̀a! Con cá voi!> Rachel thét lên.
Nhưng đúng lúc ấy chuyê ̣n hoang đường nhất trong cái ngày hoang
đường nhất này đã xảy ra.
Cái tâm trı́ người và tâm trı́ cá heo của tôi, cả hai, mở ra như mô ̣t
bông hoa xoè cánh đón mă ̣t trời.
Và gio ̣ng nói im lă ̣ng nhưng khá hùng vı̃ tràn ngâ ̣p đầu tôi. Nó không
nói thành lời. Nó chı̉ ngâ ̣p từng ngóc ngách của tâm trı́ tôi với mô ̣t xúc cảm
giản di ̣.
Lòng biết ơn.
Con cá voi đang nói với tôi rằng nó rất biết ơn. Chúng tôi đã cứu nó.
Bây giờ nó sẽ cứu người ba ̣n ho ̣c của chúng tôi.
<Lui la ̣i đi,> tôi bảo Rachel và Jake. <Ổn cả rồi,>
<Ờ,> Rachel tán thành, gio ̣ng có vẻ kinh nga ̣c. <Mı̀nh cũng nghe thấy
rồi. Mı̀nh cảm thấy, hay là sao sao đó.>