ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 73

Tobias.

“Nhớ đừng để la ̣c mất khı́a ca ̣nh người,” Cassie dă ̣n dò. “Bo ̣n tớ không
cần câ ̣u rươ ̣t mèo đâu đấy. Câ ̣u phải ráng tâ ̣p trung để kiểm soát bản thân.”

Tôi đi ̣nh nói “Đươ ̣c, tớ biết!” nhưng âm thanh bâ ̣t ra la ̣i là “gâu, gâu,

gâu”. Tôi đã biến đổi nhiều đến mức không còn nói đươ ̣c tiếng người.

Tôi bèn trả lời bằng suy nghı̃: <Đươ ̣c, tớ biết mà, Cassie. Câ ̣u đừng

lo.>

“Nhưng tớ vẫn cứ lo đấy,” Cassie nhỏ nhe ̣ nói.

Tôi hı́t hı́t bàn tay nó bằng cái mũi ẩm của mı̀nh, còn nó thı̀ vỗ nhe ̣ lên

đầu tôi.

Và thế là tôi chồm dâ ̣y, cha ̣y băng băng trên bãi cát.
Cassie cảnh giác tôi không sai chút nào. Các đu ̣n cát mi ̣n màng, bo ̣t

sóng biển lăn tăn, tiếng rı́u rı́t của chim biển từ các ổ ẩn kı́n… Tất cả các
thứ tuyê ̣t vời đó thâ ̣t dễ làm mất tâ ̣p trung mô ̣t bô ̣ não chó.

Tôi nghe có tiếng thở trong đám cỏ ven biển, và rồi có con gı̀ nhào ra

cha ̣y! Tôi vùng cha ̣y theo nó trước cả khi ki ̣p đi ̣nh thần. Nó cha ̣y, và thế là
tôi rươ ̣t. Tôi đoán nó là mô ̣t con sóc chuô ̣t hay con gı̀ giống vâ ̣y. Nhưng tôi
không bao giờ biết nó là con gı̀ vı̀ nó đã ki ̣p tı̀m thấy mô ̣t cái hố và chui to ̣t
vào đó.

Tôi đào cát như điên như da ̣i mất mô ̣t lúc lâu, cho đến khi bô ̣ óc

người trong tôi chơ ̣t lên tiếng: Nào, Jake, đó đâu phải là nhiê ̣m vụ mi
phải làm. De ̣p đi!”

Thế là tôi buô ̣c mı̀nh phải đến gần chỗ ho ̣p. Tôi nghe đươ ̣c những gio ̣ng
nói thı̀ thào. Tôi bèn trườn đến gần hơn, nhưng bỗng nhâ ̣n ra rằng làm như
vâ ̣y thâ ̣t là ngốc. Chó không trườn như thế. Chó chı̉ đi hoă ̣c cha ̣y mà thôi.
Nếu tôi cứ lòng vòng, hành xử như “chó mâ ̣t thám” thı̀ chı̉ tổ làm người ta
thêm chú ý.

Tôi bèn đi long rong như những con chó hoang lang thang do ̣c bãi

biển lúc ban đêm. Lưỡi tôi le dài ra khỏi miê ̣ng. Đuôi tôi thı̉nh thoảng la ̣i

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.