tu ̣i mı̀nh cơ hô ̣i cho ̣n lựa. Rồi ổng chı̉ cho tu ̣i mı̀nh thấy lối thoát. Tất cả
những chuyê ̣n này là sao ta?"
"Rồi ổng la ̣i cho tu ̣i mı̀nh mô ̣t cơ hô ̣i nữa. Ổng cho tu ̣i mı̀nh thấy tương
lai. Ổng cho tu ̣i mı̀nh thấy bồ trong tương lai. Và biết rằng cả bo ̣n sẽ thua.
Tất cả có nghı̃a là tu ̣i mı̀nh phải trả lời đồng ý và chi ̣u để ổng đem đi. Vâ ̣y
thı̀ ta ̣i sao mı̀nh la ̣i có cảm giác là mı̀nh còn quên mô ̣t điều gı̀ đó?"
Chuông reng báo tới giờ vô tiết ho ̣c sau.
"Thâ ̣t là điên khùng, đúng như Marco nói."
Cassie bâ ̣t cười. "Ừa, tiết sau mı̀nh có giờ thể du ̣c. Bất cứ lúc nào mı̀nh
cũng có thể bi ̣ đưa tuốt lên mô ̣t hành tinh khác, vâ ̣y mà trong lúc ấy mı̀nh
la ̣i phải chơi bóng chuyền!"
Tôi nhı̀n nhỏ bước đi. Rồi tôi hối hả vô tiết ho ̣c mới.
Chı̉ một con bướm nhỏ, tôi nghı̃ ngơ ̣i.
Nhưng làm sao con bướm biết lúc nào nó phải đập cánh?