ANNA KARENINA - Trang 206

Khi Kitti, nước mắt giàn giụa, vừa ra khỏi phòng khách thì Doli, với bản
năng người mẹ, lập tức cảm thấy đây là việc của đàn bà và chuẩn bị can
thiệp. Bà bỏ mũ ra, và tư tưởng đã sẵn sàng, đợi thời cơ hành động; khi mẹ
tấn công bố, bà cố can giữ phu nhân trong chừng mực lòng hiếu thảo cho
phép. Khi lão quận công nổi nóng, bà im lặng:
bà thấy hổ thẹn cho mẹ và mến thương bố, vốn tính hiền hậu, ông dễ nguôi
giận; nhưng khi bố đã đi ra, Doli bèn sửa soạn làm cái việc quan trọng nhất:
đi gặp và an ủi Kitti.
- Con định nói với mẹ từ lâu rồi, mẹ ạ: mẹ có biết khi lại đây lần vừa rồi,
Levin đã có ý định hỏi Kitti không? Anh ta có nói chuyện đó với Xtiva.
- Thế nào? Mẹ không hiểu...
- Có lẽ Kitti đã từ chối anh ta. Em nó không nói gì với mẹ ư?
- Không, nó không nói với mẹ về ai cả, nó còn quá kiêu kỳ. Nhưng mẹ biết,
tất cả đều do ở...
- Nhưng mẹ thử nghĩ xem nếu nó đã từ chối Levin... mà con chắc nó sẽ
không từ chối nữa không có anh chàng kia... Thế mà sau đó, nó lại bị lừa
dối kinh khủng như thế đấy!
Phu nhân hoảng sợ khi nghĩ đến trách nhiệm đè nặng lương tâm bà và đâm
nổi giận:
- Chà! Mẹ không còn hiểu ra thế nào nữa! Bây giờ người ta chỉ muốn làm
theo ý mình, người ta không nói gì với mẹ cả, rồi sau đó thì...
- Mẹ ạ, con vào với nó đây.
- Đi đi, mẹ không ngăn giữ con đâu, - bà mẹ trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.