ANNA KARENINA - Trang 207

Lev Tolstoy

Anna Karenina

Chương 3

Bước vào phòng khách nhỏ bé của Kitti, một căn phòng xinh đẹp, tường
dán giấy hồng, bày biện những đồ trang trí nhỏ bằng sứ tráng men cổ vùng
Saxe(1), trông trẻ rói, tươi hồng và phơi phới như chính bản thân Kitti hai
tháng trước đây, Doli nhớ lại hai chị em đã cùng nhau trang hoàng căn
phòng này năm ngoái và hồi ấy cả hai đều vui vẻ, sung sướng! Tim Doli
buốt nhói khi thấy Kitti ngồi trên tấm thảm. Kitti liếc đôi mắt nhìn chị và
sắc mặt lạnh lùng hơi nghiêm nghị của cô không hề thay đổi.
- Chị sắp phải ở lì trong nhà, và em sẽ không thể đến thăm chị được, Daria
Alecxandrovna nói, ngồi xuống cạnh em. Chị muốn nói chuyện với em.
- Chuyện gì cơ? - Kitti vội hỏi, ngẩng đầu lên, vẻ sợ hãi.
- Chuyện buồn của em đấy...
- Em chẳng có chuyện gì buồn cả.
- Thôi đi, Kitti. Cô tưởng chị không biết gì cả chăng? Chị biết hết.
Hãy tin ở chị, tất cả cái đó có gì quan trọng đâu... Bọn chị đây đều qua
bước đó cả rồi.
Kitti im lặng nhưng nét mặt vẫn nghiêm nghị.
- Hắn ta không đáng để em phải đau khổ đâu, - Daria Alecxandrovna nói
tiếp, đi thẳng ngay vào vấn đề.
- Bởi vì anh ấy rẻ rúng em, - Kity nói, giọng run run. - Chị đừng nói với em
chuyện ấy nữa. Em xin chị, đừng nói với em chuyện ấy nữa!
- Nhưng đã ai nói với em chuyện này? Không ai cả. Chị tin chắc anh ta đã
yêu em, và anh ta vẫn còn yêu em, nhưng...
- Trời! Đối với tôi, thật không gì gớm ghiếc hơn lời chia buồn ấy, - Kitti
bỗng nổi giận, hét lớn. Cô đỏ mặt ngoảnh đi và ngón tay run bần bật vặn
vẹo chiếc khóa thắt lưng Doli biết cô em hay có thói quen lấy tay vân vê
một vật gì khi cáu giận; Doli biết lúc đó, Kitti có thể mất tự chủ và thốt ra
những lời đáng tiếc và khó nghe, bà muốn làm cô em nguôi giận nhưng
muộn quá rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.