ANNA KARENINA - Trang 378

xoảng, lưỡi hái chạm nhau hoặc kêu rít dưới hòn đá mài và mọi người í ới
vui vẻ gọi nhau, thúc giục nhau.
Levin vẫn đi giữa gã trai trẻ và ông già. Ông già đã mặc áo lông cừu, vẫn
luôn luôn vui vẻ, bỡn cợt và thoải mái. Trong rừng, giữa đám cỏ xanh tốt,
chốc chốc lại thấy những chiếc nấm mòng mọng bị lưỡi hái phạt băng.
Nhưng mỗi lần thấy nấm, ông già lại cúi xuống ngắt và nhét vào trong áo
sơ mi. "Lại thêm tí quà mọn cho bà lão", ông già nói, gọi là để giải thích.
Cỏ non mềm và ẩm ướt dễ cắt, nhưng lên xuống bờ khe dốc đứng thì thật
vất vả. Cái đó cũng không cản trở ông già. Ông vẫn đều tay đưa ngang lưỡi
hái, trèo lên dốc từng bước ngắn, vững chãi trên đôi chân đi dép bằng vỏ
cây bạch dương. Mặc dầu người run rẩy, quần trễ xuống dưới sơ mi, nhưng
trên đường đi, ông vẫn không hề bỏ sót một nhánh cỏ, một chiếc nấm nào
và tiếp tục bông đùa với Levin cùng đám mugich. Levin đi sau ông già,
luôn luôn tưởng như sắp ngã lăn ra khi phải vừa vung hái vừa tiến lên ngọn
đồi dốc đến nỗi trèo không cũng đủ vất vả, nhưng chàng vẫn tiếp tục đi lên
và làm những việc phải làm. Chàng cảm thấy có một sức mạnh bên ngoài
nâng đỡ mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.