ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 104

Nói thế không phải là tôi thích chị ta đâu nhé.

“Anna! Từ Atlanta phải không? Hai người đã đi đâu?”

Chị ta biết tôi? St. Clair tường thuật buổi tối của chúng tôi trong lúc tôi

tiêu hóa sự tiến triển bất thường này. St. Clair hay là Meredith đã kể về tôi?
Tôi hy vọng St. Clair đã kể, nhưng dù vậy có vẻ chị ta cũng không cảm thấy
bị đe dọa. Ellie dường như không cảnh giác việc tôi đã đồng hành với cậu
bạn trai rất quyến rũ của chị ta suốt ba giờ qua. Đi chơi riêng.

Có được sự tự tin như thế hẳn phải rất tuyệt.

“Được rồi cưng.” Chị ta ngắt lời. “Anh có thể kể em nghe sau. Anh sẵn

sàng đi chưa?”

St. Clair có nói sẽ đi với chị ấy hả? Tôi không nhớ, nhưng cậu vẫn gật

đầu. “Ừ. Ừ, để anh lấy, ờ…” Cậu liếc tôi rồi nhìn lối ra vào ký túc xá.

“Gì nữa? Anh đã ăn mặc tươm tất rồi mà. Trông anh tuyệt lắm. Đi nào.”

Chị ta kẹp tay St. Clair. “Rất vui được gặp em, Anna.”

Tôi tìm lại giọng mình. “Ừm. Em cũng vui được gặp chị.” Tôi nhìn St.

Clair nhưng cậu không nhìn thẳng vào tôi. Tốt thôi. Chẳng cần. Tôi ném
cho cậu nụ cười tôi-không-quan-tâm-cậu-có-bạn-gái và hân hoan nói “Tạm
biệt!”

Cậu không phản ứng. Được, đến lúc đi rồi. Tôi nhanh chóng rời khỏi và

giật ra xâu chìa khóa. Khi mở cửa, tôi không thể không ngoái lại nhìn. St.
Clair và Ellie đang sải bước vào đêm đen, hai cánh tay đan vào nhau, chị ta
vẫn đang tíu tít nói chuyện.

Khi tôi lặng lẽ đứng đó, St. Clair ngoái đầu lại. Chỉ trong một tích tắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.