ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 298

Vậy là Meredith đã đoán đúng. Étienne sợ phải thay đổi. Tại sao tôi

không bàn bạc việc này với Rashmi nhỉ? Chuyện rõ như ban ngày cơ mà.
Nó có nguồn tin nội bộ vì Étienne tâm sự với Josh và Josh kể lại cho nó.

“Cậu thực sự nghĩ St. Clair thích mình à?” Tôi vẫn cố hỏi.

Rashmi thở dài. “Anna ơi, cậu ấy suốt ngày trêu ghẹo cậu. Biểu hiện của

cậu ấy rõ rành rành thế còn gì nữa. Mỗi khi có ai đó bóng gió chọc phá cậu
thì cậu ấy lại bênh vực và bảo họ cút xéo.”

“Hơ hơ.”

Rashmi ngưng lại. “Cậu thực sự thích St. Clair phải không?”

Tôi tranh đấu để không bật khóc. “Không. Không hẳn vậy đâu.”

“Nói dối. Cậu đã tỉnh hẳn chưa? Cậu cần bổ sung năng lượng.”

Tôi đồng ý gặp Rashmi ở nhà ăn sau nửa giờ nữa. Không hiểu sao tôi

muốn quay lại giường ngay giây phút vừa đứng dậy. Tôi buồn nôn, đầu
nhức như có ai đó đang lấy chày nện vào. Cả người tôi bốc mùi. Lỗ chân
lông tỏa ra mùi rượu chua lè. Tóc nồng nặc mùi khói thuốc. Quần áo cũng
gớm. Tôi chạy đến bồn rửa.

Và tôi phát hiện bãi chiến trường của tối qua. Tôi lại nôn thốc nôn tháo.

Trong nhà tắm tôi phát hiện ra những vết bầm kỳ lạ trên cẳng chân và

bàn chân mình. Không biết chúng có từ đâu. Tôi ngồi thụp xuống và xả
nước nóng. Rào rào. Tôi đến bữa sáng muộn hai mươi phút. Cũng có thể lúc
này đã là giờ ăn trưa. Với tôi bữa nào cũng không quan trọng. Tuyết dày
chục phân bao phủ Paris. Sao tôi có thể ngủ qua trận tuyết đầu tiên chứ?
Màu trắng sáng lóa khiến tôi phải che mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.