ANNABELLE NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI - Trang 210

- Cám ơn bà, - Annabelle đáp, đánh giá cao lời lẽ bà ta vừa nói. Rồi bỗng
nàng kinh ngạc khi nghe Lady Winshire nói tiếp.

- Nó hiếp cô có phải không? - Bà ta hỏi một cách sỗ sàng. Đúng là bà rất
hiểu con trai mình. Annabelle ngần ngừ một hồi lâu mới gật đầu, buồn bã
nói cho bà ta biết sự thật.

- Phải.

- Tôi rất tiếc, - bà già nhẹ nhàng nói. - Đây không phải là lần đầu tôi nghe
chuyện này, - bà nói tiếp, với vẻ ân hận của người mẹ. - Tôi không biết
chuyện đã diễn ra sai trái như thế. - Bà và Annabelle nhìn nhau, mắt bà đầy
vẻ ân hận. - Bây giờ chúng ta làm gì? Tôi thú nhận rằng tôi rất sợ điều tôi sẽ
tìm thấy ở đây, nhưng tôi cũng không thể không muốn gặp cháu nội của tôi,
nếu thật sự tôi có một đứa cháu nội. Cả hai con trai tôi đều chết. Chồng tôi
chết vì bệnh sưng phổi vào mùa xuân vừa qua. Hai con trai tôi không đứa
nào lấy vợ và không có con. Cho đến khi có con của cô. - Mắt bà ta rớm lệ.
Annabelle nhìn bà với lòng đầy thương cảm.

- Bà có muốn gặp Consuelo không? - Nàng hỏi, nhưng không tha thiết, vì
nàng không cần đến tài sản của bà. - Cháu không giống anh ấy đâu. Cháu
giống tôi.

- Tôi xin nói ngay là nếu thế thì quả chúng tôi rất hạnh phúc, - bà già cười
đáp. Bà đứng dậy một cách khó khăn, phải dùng cái gậy để giúp sức.

Annabelle cũng đứng dậy, đi ra khỏi bàn, đưa Lady Winshire ra khỏi văn
phòng, sau khi đã nói với Hélène họ đi đâu. May thay là họ đang ở vào giờ
nghỉ giải lao, không khám bệnh. Hai người đàn bà đi qua sân đến phần
chính của ngôi nhà. Nàng biết giờ này Consuelo đã đi học về, nàng dùng
chìa khóa của mình để vào nhà, vẫn mặc áo khoác bác sĩ. Lady Winshire
bước lên thềm ngoài nhà và khi họ vào bên trong, bà đứng nhìn quanh tiền
sảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.