ANNABELLE NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI - Trang 208

Nàng nghĩ anh ta cũng bằng tuổi nàng vào đêm anh ta cưỡng hiếp nàng. -
Tôi viết thư cho bà vì con gái tôi buồn về việc nó không có bà nội. Nó
không hiểu tại sao chúng ta không gặp nhau. Tôi nói cho nó biết bố nó và
tôi lấy nhau trong một thời gian ngắn, ở ngoài mặt trận, rồi sau đó bố nó
chết. Vì vậy bà và tôi không có thì giờ để gặp nhau. Chuyện này rất khó xử
cho tôi.

- Cô đã lấy con trai tôi à? - Lady Winshire có vẻ ngạc nhiên.

Annabelle lắc đầu. - Không, chúng tôi không cưới nhau. Tôi chỉ gặp anh ấy
một lần. - Nói thế sẽ gây cho bà ta cái ấn tượng không hay về nàng, nhưng
nàng nghĩ rằng, dù bà ta không hài lòng đi nữa, thì cũng không muốn biết
con trai bà là kẻ hiếp dâm. Annabelle nghĩ rằng cả bà ta lẫn Consuelo đang
được sống trong ảo tưởng của mình, vì vậy mà nàng không muốn tiếp xúc
với Lady Winshire, để giữ bí mật đó. - Tôi muốn con gái tôi tiếp tục tin
rằng chúng tôi đã thành hôn với nhau. Tôi muốn ít ra tôi cũng cho nó được
điều đó.

- Khi ấy cô đã là bác sĩ rồi à? - Lady Winshire hỏi, bỗng bà muốn biết rõ
chuyện này. Annabelle lắc đầu. - Chưa thành bác sĩ. Khi ấy tôi là y sĩ làm
việc cho đội xe cứu thương.

- Cô gặp con trai tôi như thế nào? - Mắt bà ta có vẻ đã dịu dàng hơn. Bà mất
cả hai người con trai trong chiến tranh, bà đã quen với cảnh mất mát, đau
khổ.

- Chuyện này không quan trọng, - Annabelle bèn đáp, lòng ước chi bà ta
đừng đến. - Chúng tôi không biết nhau. Con gái tôi ra đời vì tai nạn.

- Loại tai nạn gì? - Bà ta háo hức như con chó thấy miếng xương. Annabelle
là miếng xương.

Annabelle thở dài trước khi đáp, nàng cố nghĩ ra lời để nói cho chính xác.
Dĩ nhiên nàng không nói sự thật được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.