ANNABELLE NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI - Trang 220

tính tình vui vẻ của anh ta. Anh ta có tính hài hước. Bệnh nhân trong phòng
đợi của nàng thích điều ấy. Bệnh nhân của anh ta cũng vậy.

Anh ta lái xe đưa nàng đến nhà hàng Maxim, trên đường đi họ nói chuyện
vui vẻ với nhau. Nàng chưa bao giờ đến đấy, nhưng nàng biết đây là nhà
hàng sang nhất Paris là nơi rất thời thượng.

Khi đến nơi, rõ ràng có nhiều người quen biết anh ta. Người quản lý việc
phục vụ trong nhà hàng biết anh, và khi đi qua các bàn, anh quen biết nhiều
người ở đấy; anh giới thiệu nàng với họ là bác sĩ Worthington và hãnh diện
ra mặt. Việc này làm cho nàng cảm thấy quan trọng. Nàng đã làm việc hết
mình để có danh hiệu này.

Anh đề nghị những món nàng thích ăn và gọi một chai sâm banh. Nàng rất
ít uống, nhưng rượu sâm banh làm cho bữa tối có vẻ như buổi lễ ăn mừng.
Nàng chưa hề đi ăn ngoài với ai từ ngày lấy Josiah mười năm về trước.
Cuộc đời của nàng hoàn toàn khác biệt ở Pháp, ngoài mặt trận, tại trường y
và khi làm mẹ Consuelo. Bỗng nhiên bây giờ nàng đi ăn ở nhà hàng Maxim
với Antoine. Buổi tối nay thật bất ngờ.

- Cô góa bụa đã lâu chưa? - Anh ta hỏi khi họ ăn.

- Từ ngày Consuelo ra đời, - nàng đáp.

- Nếu thế thì cô sống một mình quá lâu rồi, - anh ta nói, có vẻ tò mò. Anh ta
rất muốn biết nhiều về nàng. Nàng rất khác thường: xinh đẹp, tài giỏi, rõ
ràng được sinh trưởng trong một gia đình tốt và là bác sĩ. Anh chưa bao giờ
gặp người nào như nàng và bị nàng thu hút như thế này.

- Đúng vậy, - nàng đáp. Thực vậy, nàng đã sống một mình quá lâu. Từ ngày
Josiah bỏ nàng đến nay đã chín năm, nhưng nàng không nói với anh ta điều
đó.

- Chắc cô lấy chồng chỉ trong một thời gian ngắn thôi, - anh ta nói, vẻ trầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.