ANNE DƯỚI MÁI NHÀ BÊN ÁNH LỬA - Trang 100

Đêm trước bữa tiệc Anne mệt ghê gớm. Nóng khủng khiếp... Jem bệnh

nằm trên giường vì cơn đau mà Anne thầm lo là viêm ruột thừa dù Gilbert
vô tư bác đi đó chỉ là do ăn táo xanh... còn Tôm bị bỏng gần chết vì Jen
Pringle, trong khi cố giúp Susan, đánh đổ cả chảo nước nóng trên lò xuống
người chú. Xương cốt toàn thân Anne đau nhức, đầu đau, hai bàn chân đau,
mắt đau. Jen đã cùng một đám trẻ con đi xem hải đăng, dặn Anne phải đi
nằm ngay; nhưng thay vì đi nằm cô ngồi trên hàng hiên trong không khí ẩm
ướt theo sau sấm chớp buổi chiều mà nói chuyện với Alden Churchill, cậu
đến để lấy thuốc chữa bệnh viêm cuống phổi cho mẹ nhưng không chịu vào
nhà. Anne nghĩ đó là một dịp trời cho, vì cô rất muốn nói chuyện với cậu.
Họ là bạn bè khá tốt của nhau, vì Alden thường ghé vì mục đích tương tự.

Alden ngồi trên bậc thềm, đầu để trần tựa vào cột. Anne vẫn nghĩ cậu là

một anh chàng rất điển trai... cao và vai rộng, mặt trắng như đá cẩm thạch
không bao giờ rám nắng, mắt xanh trong sáng, và mái tóc đen như mực chải
thẳng đứng. Cậu có giọng cười và cung cách tử tế, cung kính mà đàn bà độ
tuổi nào cũng thích. Cậu học ở Queen ba năm và đã tính đi Redmond,
nhưng mẹ cậu không cho, viện những lý do trong Kinh Thánh, thế là Alden
bằng lòng định cư ở trang trại. Cậu nói với Anne là thích trông coi trang
trại; đó là công việc tự do, ngoài trời, độc lập: cậu có tài kiếm tiền của mẹ
và tính cách hấp dẫn của cha. Thảo nào cậu được xem như một mẫu mực
mơ ước để cưới hỏi.

“Alden, tôi muốn nhờ cậu việc này,” Anne nói với vẻ lấy lòng. “Cậu có

làm giúp tôi không?”

“Chắc chắn rồi, bà Blythe,” cậu trả lời thật tình. “Cứ nói đi. Bà biết tôi sẽ

làm tất cả vì bà mà.”

Alden thật lòng quý mến bà Blythe và sẽ thực sự làm nhiều điều vì cô.

“Tôi e chuyện này sẽ làm cậu chán,” Anne băn khoăn. “Nhưng chỉ là thế

này... tôi muốn đêm mai cậu lo cho Stella Chase được vui vẻ trong buổi tiệc
của tôi. Tôi rất sợ cô ấy không được vui. Cô ấy vẫn chưa quen biết nhiều
thanh niên quanh đây... hầu hết đều trẻ hơn cô ấy... ít ra thì đám con trai đều
còn trẻ cả. Hãy mời cô ấy nhảy và đừng để cô ấy một mình lạc lõng. Cô ấy
nhút nhát với người lạ lắm. Tôi rất muốn cô ấy được vui.”

“Ồ, tôi sẽ làm hết sức,” Alden nói vẻ sẵn lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.