ANNE TÓC ĐỎ VÀ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC - Trang 6

1. Trên gác xép

Chái

Nhà

Xanh

“Ơn trời, tớ đã hết việc với môn hình học, học cũng xong

dạy cũng

xong,” Anne Shirley, như thể để trả đũa, vứt quyển Euclid có phần rách nát
vào một hòm sách lớn, nện nắp hòm xuống một cách đắc thắng, rồi ngồi lên
trên đó, nhìn Diana Wright qua gác xép Chái Nhà Xanh, với đôi mắt xám
như bầu trời buổi sáng.

Căn gác là một chốn mờ tối đầy khơi gợi và say mê, như tất cả mọi gác

xép phải thế. Qua ô cửa sổ để ngỏ nơi Anne ngồi, làn không khí ngọt ngào,
thơm nức, ấm mùi mặt trời của một chiều tháng Tám thổi qua; ngoài kia,
những rặng phong rì rào lả lướt trong gió; xa xa là cánh rừng, nơi đường
Tình Nhân trải ra mê hoặc, và vườn táo cũ vẫn còn hào phóng lưu lại những
chùm quả ửng hồng. Và, trên tất cả, là những đám mây trắng tuyết như một
rặng núi hùng vĩ trên bầu trời xanh phía Nam. Xa xa qua khung cửa sổ bên
kia, biển xanh ngời, thấp thoáng, trắng lấp lóa

-

vịnh St. Lawrence xinh đẹp,

cái tên Anh-điêng mềm mại, ngọt ngào này từ lâu đã bị bỏ rơi để thay bằng
cái tên bình dân hơn, đảo Hoàng tử Edward.

Diana Wright so với lần gặp trước đã già thêm ba tuổi, và trông đã chín

chắn hẳn lên trong khoảng thời gian đó. Nhưng đôi mắt cô vẫn đen và long
lanh, má vẫn hồng, và đôi lúm đồng tiền vẫn quyến rũ, như những ngày rất
xa khi cô và Anne Shirley thề thốt tình bạn vĩnh cửu trong khu vườn nơi
dốc Vườn Quả. Cô bế trên tay một sinh linh bé nhỏ tóc xoăn đen đang ngủ,
đứa bé trong hai năm hạnh phúc vừa qua đã được toàn thể làng Avonlea biết
đến với cái tên “bé Anne Cordelia”. Dân Avonlea biết tại sao Diana gọi cô
bé là Anne, đương nhiên rồi, nhưng dân Avonlea ngơ ngác trước cái tên
Cordelia. Chẳng có ai tên Cordelia trong số họ hàng thân thích nhà Wright
hay nhà Barry hết cả. Bà Harmin Andrews đoán chắc Diana đã vớ được cái
tên trong một cuốn tiểu thuyết rác rưởi nào đó, và tự hỏi Fred đầu óc thế
nào mà lại đồng ý. Nhưng Diana và Anne cười với nhau. Họ biết Anne
Cordelia bé nhỏ làm sao lại mang tên đó.

“Lúc nào cậu cũng ghét môn hình,” Diana nói với một nụ cười hồi

tưởng. “Thành thử tớ đoán cậu hẳn phải mừng lắm vì không còn phải dạy
với dỗ gì nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.