ÁO CƯỚI - Trang 102

hàng cây xanh trong vườn, nụ cười dịu dàng, “nhưng em rất yêu thương
mẹ, mỗi lần, trước khi mẹ đến quán bar làm việc, mẹ đều hôn em một cái,
trước khi ngủ mẹ cũng hôn em, tuy mẹ thường đánh thức em và có lúc mùi
rượu trên người mẹ rất nồng, và cũng có lúc nước mắt mẹ rất lạnh”.

“Ừ! Mẹ là một người như vậy.” Doãn Hạ Mạt nắm lấy tay Tiểu Trừng

tưởng nhớ chuyện xưa rồi nói, “Lúc nhỏ chị không thích việc mẹ thường bỏ
chị ở nhà một mình mà đi, chị không thích mẹ luôn làm căn nhà rối tung
lên, mẹ rất ít khi làm cơm cho chị ăn nhưng mẹ lại hay mua rất nhiều váy
đẹp cho chị mặc, tuy có một khoảng thời gian nhà mình rất nghèo, mẹ vẫn
gọi chị là “công chúa nhỏ” rồi hôn chị, mẹ còn mua cho chị sợi dây chuyền
lấp lánh. Mẹ cũng rất yêu thương em, mẹ giống như là một con sâu rượu,
coi rượu như mạng sống của mình, nhưng những lúc nhớ đến em, một
ngụm rượu mẹ cũng không uống”.

Doãn Trừng quay qua nhìn chị.

Trong mắt chợt hiện lên một thứ ánh sáng mơ hồ.

“Chị, mẹ rất yêu thương em đúng không?”

“Đúng vậy.”

Hạ Mạt dịu dàng nói rồi nhìn thẳng vào mắt cậu em trai.

“Tiểu Trừng, em biết không? Trên thế giới này không có người nào

hoàn mỹ. Có lẽ mẹ và những người mẹ của những đứa trẻ khác không
giống nhau, mẹ thích hát, thích uống rượu, thích náo nhiệt, thích cái đẹp,
thích đàn ông thậm chí là uống rượu say không cẩn thận té ngã từ trên sàn
xuống mà chết, nhưng mẹ thương yêu chị em mình, đối với chị em mình
mà nói, mẹ luôn là một người mẹ tốt.”

“Em hiểu rồi”, Doãn Trừng nhẹ nhàng dựa đầu vào vai cô, “chị, chị

không cần lo lắng, em hiểu mà…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.