ÁO CƯỚI - Trang 151

một con cừu ngoan ngoãn, Âu Thần thích thì chiếm lấy, đến lúc không đoạt
được thì lại muốn chà đạp cô.

Nhưng…

Hoá ra cô đã hiểu lầm Âu Thần.

Vào cái đêm họ chia tay dưới gốc cây anh đào đó, Âu Thần đã…

Ánh mặt trời đang chiếu rọi trên mặt đất, một chiếc bóng nghiêng dài,

Doãn Hạ Mạt ngạc nhiên ngẩng đầu lên, người đó chính là Âu Thần. Anh
đứng trước tấm cửa kính nằm trên hành lang không biết đã bao lâu, những
tia nắng phía sau lưng cứ thế rọi lên người Âu Thần, dáng hình anh như
được ánh nắng mặt trời khảm nạm lên những đường viền hào quang óng
ánh, sợi ren lụa màu xanh trên cổ tay anh dịu dàng bay trong gió thu nhè
nhẹ.

“Em… đến tìm anh sao?”

Trong giọng nói của Âu Thần có chút suy sụp được kìm nén, anh nhìn

cô chăm chú. Khi người hầu báo với Âu Thần rằng cô đang đợi ở phòng
khách thì sau sự vui mừng ngắn ngủi là một cảm giác rối bời trong lòng.
Cuộc nói chuyện giữa Hạ Mạt và quản gia Thẩm, anh cũng đã nghe thấy.
Tuy Âu Thần rất cảm kích vì cô đã giữ quản gia Thẩm ở lạ, nhưng anh lại
lo lắng về việc Hạ Mạt nói rằng cô không để ý đến những việc đó, phải
chăng là vì cô sẽ không cùng chung sống với anh.

Hạ Mạt đến tìm anh.

Là vì cô không có cách nào để tha thứ cho quá khứ đau khổ của sáu

năm trước mà yêu cầu huỷ hôn lễ ư?

“Vâng. Em định đến từ hai ôm trước, nhưng hôm đó Tiểu Trừng chạy

thận nhân tạo phản ứng hơi mạnh, cho nên hôm nay em mới đến được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.