ÁO CƯỚI - Trang 264

mạng sống cô đang bị thiêu đốt trong đó, đến lúc ngọn lửa tắt đi, có lẽ sinh
mạng cô cũng sẽ như tro tàn nhẹ nhàng bay tan trong gió…

Chỉ cần cô cũng chết…

Sẽ được ở bên cạnh họ mãi mãi…

Chỉ cần…

Âu Thần thì sao?...

Một mình anh…

***

Cánh cửa phòng bệnh khẽ khàng khép lại, tiếng chân văng vẳng trên

dãy hành lang, Âu Thần âm thầm bước đi, trên gương mặt không lộ biểu
cảm gì, chỉ có đôi môi đang mím chặt và ánh mắt u buồn.

Trên chiếc ghế dài.

Có một bóng hình đơn độc.

Doãn Trừng nhìn chết trân xuống mặt đất, hai tay yếu ớt tóm tóc trên

đầu. Doãn Trừng không biết bây giờ phải làm gì, dường như ông trời đang
trêu ngươi cậu vậy, buộc cậu phải lựa chọn để chị mãi chìm trong cơn sốt
cao hay hạnh phúc sau này của chị, cậu phải chọn lựa sao cho đúng đây?...

Bước chân dừng lại trước mặt Doãn Trừng.

“Nhờ cậu giúp anh chăm sóc cô ấy vài tiếng”, Âu Thần nói khẽ.

Doãn Trừng hơi giật mình, chầm chậm ngước đầu lên, Doãn Trừng

không ngạc nhiên việc Âu Thần mấy hôm nay không rời chị nhưng nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.