ÁO CƯỚI - Trang 296

Âu Thần ngồi nghiêng trên giường, sắc mặt anh vẫn nhợt nhạt yếu ớt,

trên người cắm rất nhiều dây nhợ, cổ tay đang được truyền dịch. Doãn Hạ
Mạt đút từng muỗng cháo cho Âu Thần ăn, cẩn thận không làm đổ cháo ra
ngoài. Âu Thần trầm mặc lặng lẽ nhìn cô. Doãn Hạ Mạt thu dọn chiếc bình
đã hết cháo lại rồi dùng khăn ấm nhẹ nhàng lau đôi môi khô cho anh.

“Em không cần làm vậy…”

Âu Thần nói giọng khàn khàn. Sau ca phẫu thuật, cuộc sống của anh

và Doãn Hạ Mạt không còn ràng buộc với nhau nữa, sự quan hệ mật thiết
và dịu dàng của cô bây giờ chỉ làm những ngày tháng sau này không có cô
khiến anh càng thêm khổ sở mà thôi.

“Nằm nghỉ thêm một chút nữa đi, đợi đến khi anh có thể bước xuống

giường, em sẽ dẫn anh ra vườn hoa hít thở không khí trong lành.” Cô như
không nghe thấy những lời anh nói, nhẹ nhàng đặt chiếc gối cho bằng, dịu
dàng đắp lại tấm chăn cho anh.

“Ngủ đi, em sẽ ở cạnh anh.”

Cô ngồi cạnh giường, nói rất khẽ.

Ngày hôm sau, sau khi được sự đồng ý của bác sĩ, Doãn Hạ Mạt quả

nhiên đã đẩy xe lăn đưa Âu Thần đi dạo trong vườn hoa. Mặt trời chan hòa
ánh nắng rất khác lạ, Hạ Mạt dìu Âu Thần bước đi chầm chậm trên nền cỏ,
làn gió thu dịu nhẹ, thảm cỏ xanh mướt, mùi hương cơ thể cô miên man
tràn ngập theo gió ngấm cả vào hơi thở của Âu Thần.

“Mấy ngày trước, em đã sốt liên tục…”

Âu Thần lặng im ngắm nhìn khuôn mặt trắng tinh khiết của Doãn Hạ

Mạt, anh có cảm giác cô đang phải dùng toàn bộ sức mạnh của cơ thể để
giữ lấy sức nặng cơ thể anh, mà cô thì vừa mới khỏi bệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.