ÁO CƯỚI - Trang 361

“Sau này, ngày nào em cũng cuốn tóc bằng sợi ren này nhé.”

“Để làm gì?”

“Chỉ ở trước mặt anh mới được xoã tóc nhé.”

Anh cầm sợi ren trên tay Hạ Mạt nhẹ nhàng buộc lên tóc cô.

Xưa nay, lúc nào anh cũng đối xử ngang ngược với Hạ Mạt như vậy,

bởi vì anh muốn ngoài mình ra không có bất kì ai được ngắm nhìn Hạ Mạt
xoã tóc, vì vậy anh đã bắt cô phải buộc tóc lên.

Nhìn Hạ Mạt trong giấc ngủ, cô bất giác khẽ nhíu mày, trong lòng Âu

Thần càng thêm rối bời, anh những tưởng mình có thể đem lại hạnh phúc
cho cô, liệu anh có thật sự đem hạnh phúc cho cô, liệu anh có thật sự đem
hạnh phúc đến cho cô ấy không?

Anh có quyền gì ép buộc Hạ Mạt?

Lúc cuộc sống của một người bị mất đi quyền tự do lựa chọn, sao còn

có thể gọi là hạnh phúc được? Đạo lý đơn giản này đến giờ anh mới hiểu
thấu được hay là anh đã cố tình trốn tránh không hiểu?

Những hạt tuyết nhẹ nhàng bay lất phất ngoài cửa.

Hạ Mạt chìm trong giấc ngủ, chốc chốc lại run nhẹ, Âu Thần cúi mình

đưa tay tháo sợi ren lụa trên cổ tay cô, cố gắng không làm cô thức giấc, sau
đó nhẹ nhàng kéo chăn đắp qua người cô và khẽ khàng hôn lên mắt cô.

Anh thuộc về cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.