ÁO CƯỚI - Trang 397

“Nhưng em lại muốn chị ôm em như thế mãi, không muốn chị đi đâu.”

Doãn Trừng càng níu chặt hơn.

“Vậy đợi lúc em ngủ rồi, chị sẽ làm cho em ăn, được không?”

Doãn Hạ Mạt yêu thương vỗ về, lúc Tiểu Trừng mới chào đời, ngày

ngày cô bế bồng cậu. Tiểu Trừng ngày xưa không khóc cũng không quấy,
chỉ cần cô nhẹ nhàng vỗ về sẽ ngủ rất ngoan.

“Chị…”

Tiểu Trừng dần dần thiếp đi trong vòng tay của cô.

“Chị, em sẽ không chết, em sẽ mãi mãi sẽ ở bên chị…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.