đối không bị ảnh hưởng từ Tập đoàn Âu Thị. Đa số những tin xấu về Doãn
Hạ Mạt đều do hai tờ báo này tung ra.
“Có mua hết lại được không?”
Sắc mặt của Âu Thần rất lãnh đạm, ánh mắt đang tập trung nhìn tờ
Nhật báo Quất Tử.
“Những năm gần đây, doanh số của hai tờ báo trên cũng rất khả quan,
có thể tham khảo phương án mua lại.” Simon trả lời, “Nhưng họ cũng là
những tờ báo có căn cơ vững chắc, vả lại việc mua lại ở lĩnh vực này cần có
sự phê chuẩn từ các bộ phận khác, muốn hoàn tất cũng cần phải có thời
gian.”
“Được, hãy cố gắng gia tăng tiến độ.”
Trong bức ảnh cũ trên Nhật báo Quất Tử, hình ảnh đứa bé gái ngồi
thẫn thờ bên cạnh thi thể người mẹ khiến ánh mắt Âu Thần tối sầm lại như
màn đêm.
Nhật báo Quất Tử và Tuần san Nổ vẫn tiếp tục đào sâu, bới móc thân
thế của Doãn Hạ Mạt. Điều khác biệt giữa hai tờ báo đó là, những bài báo
của Nhật báo Quất Tử đa phần đều có bằng chứng, họ viết bắt đầu từ những
ngày tháng Doãn Hạ Mạt và em trai mình ở cô nhi viện, còn bên Tuần
sanNổ, những bài báo đa số là tưởng tượng quá mức chỉ chuyên đào sâu
những chuyện không mấy sạch sẽ trước đây của mẹ Hạ Mạt, ám chỉ cô
cũng như mẹ mình, thậm chí còn phỏng vấn cả An Bân Ni, nữ minh tinh đã
lùi vào dĩ vãng, qua miệng cô này để lật lại những việc giữa Doãn Hạ Mạt
và Lăng Hạo trước đây.
Thế giới bên ngoài sóng gió không ngừng, nhưng trong bệnh viện lại
rất bình yên.