ẢO THIÊN THANH - Trang 10

- Dạ tại đi gấp quá. Cô là con của cậu Năm?
Thiên Thanh mỉm cười nói với người cháu chồng mới gặp mặt lần đầu
tiên.
- Tôi tên là Thiên Thanh, vợ của cậu Năm...
Vĩnh cũng cười với người mợ lần đầu tiên mới gặp mặt.
- Cháu xin lổi mợ. Tại mợ...
- Tại mợ già phải không?
Vĩnh lắc đầu.
- Dạ không phải... Tại mợ trẻ hơn trong hình rất nhiều thành ra cháu tưởng
mợ là con của cậu...
Thanh cười gật đầu nói với người cháu chồng.
- Cháu Vĩnh ngồi chơi...
Nàng mời Vĩnh ngồi nơi bộ ván cũ mèm mà khi ngồi xuống nó kêu kẽo kẹt
và lung lay như muốn gãy. Hơi đỏ mặt nàng cười gượng.
- Nhà cậu mợ nghèo thành ra...
Vĩnh cũng cười.
- Cháu hiểu nên gấp về đây xem có giúp được gì cho cậu mợ...
Thanh nói nhỏ khi nghe có tiếng bước chân vang lên ngoài hẻm.
- Chắc cậu về...
Dường như có linh tính Đán nhận ra ngay cậu thanh niên trẻ tuổi đang ngồi
nói chuyện với vợ mình là ai.
- Cháu Vĩnh...
- Cậu Năm...
Hai cậu cháu ôm chầm lấy nhau. Đưa tay áo sơ mi lau nước mắt Đán cười.
Cháu lớn và lạ lắm. Gặp ngoài đường chắc cậu nhìn không ra...
Vĩnh rơm rớm nước mắt nhìn người cậu ruột của mình. Già trước tuổi đã
đành Đán còn gầy còm và trông không được mạnh khỏe lắm. Hai hàm răng
rụng nhiều khiến cho cái miệng như móm đi. Mới ngoài bốn mươi mà tóc
của cậu đã bạc nhiều. Đôi mắt lờ đờ mỏi mệt có lẽ do lao lực nhiều quá.
- Cậu mới nhận được tiền của cháu gởi về độ tuần trước... Nhờ tiền của
cháu mà cậu trang trải được chút nợ nần, mua chút quần áo cho hai đứa
nhỏ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.