ẢO THIÊN THANH - Trang 108

Giật mình thức dậy thấy trời tôi tối anh vội vả rửa mặt xong qua phòng của
mợ Thanh. Thấy Thanh đang nằm nhìn ra ngoài trời đêm Vĩnh cười hỏi.
Mợ đói bụng chưa để Vĩnh lấy cơm cho mợ ăn...
Vĩnh nấu món gì vậy?
Vĩnh cười cười.
Mợ biết rồi... Canh nấm rơm và gà kho gừng...
Nhìn mợ Thanh giây lát Vĩnh cười đùa.
Đó là hai món ruột của Vĩnh mà...
Ăn... Vĩnh múc một tô đi rồi mình ăn chung...
Cười cười Vĩnh ra nhà bếp rồi lát sau trở vào với một cái khay lớn đựng tô
canh nấm rơm và dĩa cơm với gà kho gừng. Nhắc ghế ngồi bên mép giường
Vĩnh vui vẻ đút cơm cho mợ Thanh.
Vừa nhai Thanh vừa hỏi.
Mai Vĩnh có đi làm?
Vĩnh lắc đầu.
Vĩnh lấy một tuần vacation để ở nhà với mợ. Lúc này công việc không có
nhiều. Vả lại sở cho phép Vĩnh mang việc về nhà làm...
Ngừng lại nhìn quanh căn phòng Vĩnh im lặng giây lát mới nói tiếp.
Để mợ ở nhà một mình Vĩnh không an tâm...
Nhìn Vĩnh rồi cúi xuống nhìn cái chân gãy và cái tay gãy của mình Thanh
khẽ thở dài ứa nước mắt. Như thông cảm cho nỗi buồn của Thanh Vĩnh
cười vui vẻ.
Vĩnh thích được ở nhà với mợ...
Thanh cười gượng.
Vĩnh sẽ cực lắm... Săn sóc một người bệnh không có vui sướng gì đâu. Mợ
đau mợ nhõng nhẽo lắm...
Vĩnh cười hì hì.
Mợ nhõng nhẽo hả... Vĩnh thích được thấy mợ nhõng nhẽo...
Ăn hết chén cơmThanh lắc đầu.
Thôi mợ không ăn cơm nữa. Mợ chỉ muốn ăn canh...
Vĩnh gật đầu cặm cụi đút cho Thanh ăn hết chén canh nấm rơm mới mang
cái khay đựng thức ăn ra nhà bếp xong cầm vào ly nước cam. Đưa tay trái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.