ẢO THIÊN THANH - Trang 123

Ừ... Mợ nhớ nhà, nhớ cậu, nhớ hai đứa nhỏ. Chừng nào mợ mới có thẻ
xanh hả Vĩnh?
Còn lâu lắm mợ ơi. Chắc phải hơn một năm nữa... Hôm qua Vĩnh có hỏi
má nuôi của Vĩnh thời má nói ông Bob bảo sớm lắm cũng phải năm tới...
Thanh lẩm bẩm những gì trong miệng. Lát sau nàng cười với Vĩnh.
Mai mốt mợ đi về thăm cậu Vĩnh có đi theo mợ hôn?
Đi chứ... Mợ đi một mình rủi mợ đi lạc biết đâu mà kiếm...
Thanh bật cười hắc hắc vì câu nói của Vĩnh.
Vĩnh mà không đi theo là mợ ở lại bên đó luôn...
Ngừng lại giây lát Thanh lắc đầu lẩm bẩm.
Mà không được... Ở lại bên đó rồi tiền đâu mà nuôi hai đứa nhỏ với cậu...
Vĩnh gật gù cười.
Mợ còn phải ở chung với Vĩnh lâu lắm mợ ơi. Sau khi mợ học xong lớp
ESL, Vĩnh sẽ giới thiệu cho mợ thêm một job mới. Chỗ này mợ sẽ thích
lắm vì hai lý do...
Vĩnh ngừng nói nhìn mợ Thanh cười cười. Thái độ của anh làm cho Thanh
tò mò. Nàng hỏi dồn.
Chỗ nào? Nói mau lên...
Quẹo xe vào exit dẫn lên xa lộ I 70 West Vĩnh đáp trong lúc nhìn vào kiến
chiếu hậu.
Thứ nhất là lương hậu và thứ nhì là hợp với sở thích của mợ. Đây là một
private club. Họ cần một người đánh dương cầm. Lương 12 đô la một giờ.
Mỗi đêm 4 tiếng. Một tuần 4 đêm. Mợ nhận cái job này không?
Thanh nhìn ông chồng giả của mình bằng ánh mắt biết ơn. Không biết nghĩ
sao nàng chồm người qua hôn phớt lên má của ông chồng giả một cái thật
kêu.
Nhận liền. Mợ cám ơn Vĩnh nhiều lắm... A... Mợ biết rồi... Vĩnh muốn mợ
có thêm việc làm đặng có nhiều tiền rồi Vĩnh đuổi mợ ra khỏi nhà phải
hôn?
Dường như không hiểu được câu nói giỡn của Thanh do đó Vĩnh lắc đầu
cải chánh.
Vĩnh không bao giờ có ý nghĩ đó. Ngay cả khi cậu sang đây rồi mà mợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.