ẢO THIÊN THANH - Trang 121

hành, ngò, giá và ớt thật cay...
Vĩnh nuốt nước miếng.
Thôi mợ đừng có nói nữa làm cho Vĩnh thèm...
Chiếc xe quẹo phải nhập vào con đường khá đông đúc xe vào ngày thứ sáu.
Ngồi bên cạnh Thanh im lặng nhìn dãy nhà lầu mười tầng vượt cao lên nền
trời xanh lơ. Bây giờ gần cuối tháng 6. Tuy mới vào mùa hè nhưng khí hậu
đã nóng bức. Mặt trời còn lơ lửng trên hàng cây phong xanh lá dọc theo hai
bên đường.
Vào tới nhà bếp, không chịu thay quần áo Thanh lập tức nấu mì trong lúc
Vĩnh gọi điện thoại nói chuyện với người nào đó bằng tiếng Anh. Bước vào
bếp, hít hít mũi mấy cái Vĩnh hít hà.
Thơm quá...
Anh nuốt nước miếng khi Thanh đặt trước mặt mình tô mì gói bốc khói.
Mùi hành ngò thoang thoảng. Vừa thổi, vừa nhai, vừa nuốt anh cười nói với
mợ Thanh.
Ăn xong là mình đi liền nghe mợ...
Mình phải đem theo cái gì?
Quần áo... Mợ nên đem đồ ấm để phòng hờ mặc dù tháng 6. Phần Vĩnh lo
dụng cụ cắm trại. Mình ở hai đêm nên cũng phải chuẩn bị...
Dùng muỗng vét hết nước trong tô xong Thanh đứng lên.
Mợ đi soạn quần áo trước. Cứ để tô một hồi mợ rửa...
Vĩnh cũng đi nhanh vào phòng của mình rồi ra garage sửa soạn dụng cụ
cắm trại.
Xong chưa Vĩnh...?
Đang lui cui chất dụng cụ vào cốp xe Vĩnh quay lại nhìn khi nghe câu hỏi
của mợ Thanh. Quần kaki màu xanh đậm ngắn gần tới đầu gối, giày thể
thao đồng màu với quần, áo thun trắng cụt tay bó gọn lấy thân hình mảnh
mai, Thanh đẹp rực rỡ và gợi cảm với gò ngực cao, chiếc eo thon và đôi
chân dài. Cái đẹp của nàng được biểu lộ bằng ánh mắt nhìn say mê và câu
nói của người cháu chồng
Lần đầu tiên gặp mợ Vĩnh biết mợ đẹp nhưng bây giờ mợ còn đẹp gấp
mười lần. Bây giờ mợ đẹp thấy mà mê luôn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.